Khi đó, Thẩm Thắng Võ cũng không nghĩ tới hắn cùng Phác Ngọc trong truyền thuyết sẽ nhanh như vậy gặp nhau.
....
Đảo mắt đã đến đông chí, lúc này năm trước thời tiết tuy đã chuyển lạnh, lại nhiều nhất chỉ đọng ít sương trắng. Năm nay lại bất đồng, còn chưa tới tháng chạp, tuyết lớn đã bay lả tả mấy ngày, tụ đầy trên ngói xanh đại viện, cao chừng nửa thước, gần như đến bắp chân người.
Thẩm Thắng Võ mới từ bên ngoài trở về, vừa vào phòng là vẩy một thân bụi tuyết.
Hắn theo Lưu thúc đi xuống ruộng, tuyết lớn như vậy sợ rằng sẽ hỏng ruộng lúa mì sắp thu hoạch, năm sau sản lượng nhất định sẽ bị giảm.
Dẫm dẫm chân, để thân mình lạnh lẽo tìm về chút độ ấm, Thẩm Thắng Võ đi vào trong xưởng xem xét, lại không tìm được thân ảnh Nhị Hổ. Nếu bình thường, tiểu tử kia nhìn thấy hắn nhất định sáp lại đầu tiên, đuổi cũng đuổi không đi, lúc này ngược lại không thấy bóng dáng đâu.
Tùy tiện kéo một hỏa kế hỏi.
Kia hỏa kế nói, Nhị Hổ ở phía sau bếp lò trộm nướng gà, bị đầu bếp bắt được, phạt hắn ta quét sạch tuyết trong viện!
Phác gia đại viện có một một "Đại", bây giờ tuyết lại rơi dày, sao có thể nói quét sạch sẽ liền quét sạch sẽ? Tính tính, người chắc vẫn còn ở trong viện đi.
Thẩm Thắng Võ khẽ thở dài, đem áo khoác vừa cởi còn dính tuyết một lần nữa mặc lên, mở cửa ra khỏi phòng.
Hắn đương nhiên sẽ không tin cái lí do Nhị Hổ bởi vì tham ăn đi trộm gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhi-bat-kha/1717100/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.