Cầu thang trên dưới im ắng bất thường.
Vốn dĩ Thẩm Đông Thanh đi giữa, trước là Chu Văn Ngạn, sau là Việt Quất.
Nhưng bây giờ hai người kia đâu mất tiêu.
Điện thoại trên tay hắn lóe lóe, thông báo pin yếu.
Hắn nghĩ nghĩ, lấy ra tấm thẻ.
Một bà lão thấp bé xuất hiện, bà ta bụm tim, th.ở dốc: "Hộc hộc hộc..."
Chờ đến lúc ổn lại, bà ta hỏi: "Tên kia, mi muốn bà già này lấy mạng ai hả?"
Thẩm Đông Thanh lắc đầu: "Không có lấy mạng."
Bà lão trợn mắt: "Không lấy mạng? Vậy kêu bà già này ra làm gì?"
Thẩm Đông Thanh: "Leo lên lầu, bà leo lên tới tầng 14 rồi dừng lại."
Bà lão run rẩy chỉ tay vào hắn: "Sao mi không có chút nào kính già yêu trẻ hết vậy! Ta thân là một người già hơn một trăm tuổi, mi còn bắt thân già này leo thang bộ? Đây chính là hành vi ngược đãi người già mà!"
Thẩm Đông Thanh thấy bà ta nói cũng có lí, kêu một người già hơn một trăm tuổi leo thang bộ cũng quá là thất đức đi.
May mắn thay, hắn là một con người biết sai liền đổi, hắn thành khẩn nói: "Bà nói cũng có lí, vậy bà đi xuống tầng dưới đi, tới đó rồi nói cho tui biết."
Bà lão:... có chỗ nào khác biệt hả? Bà ta còn đang tính kì kèo tiếp, nhưng nhớ lại cách mà Thẩm Đông Thanh bắt bà ta thì đành ngoan ngoãn xuống lầu theo lời hắn.
Thẩm Đông Thanh lại lấy ra một tấm thẻ.
Chú lùn xuất hiện.
Lúc đầu nó hoảng sợ tột độ, hẳn là vẫn còn khắc sâu kí ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhan-loai-tan-tam-lai-co-viec-lam/3951150/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.