Cộc cộc cộc ——
Móng ngựa dẫm lên mấy vũng lầy, nước bùn bắn hết cả lên.
Con đường cũng không bằng phẳng, đến xe ngựa cũng loạng choà loạng choạng, cửa xe hơi hé, có thể nhìn thấy bên trong ngồi một đám đàn ông, chen lấn tràn đầy.
Thẩm Đông Thanh nhúc nhích một chút, muốn tìm một tư thế thoải mái, đột nhiên từ bên cạnh thò ra một cái tay, đem hắn ôm qua.
Hắn quay đầu, nhìn thấy một gương mặt tưoi cười, ánh mắt sáng lên: "Sao anh cũng ở đây?"
Ở thế giới kia, Thẩm Đông Thanh còn chưa kịp tạm biệt Chu Văn Ngạn thì bị cưỡng chế thoát khỏi.
Không ngờ rằng còn có thể gặp lại.
Chu Văn Ngạn giơ tay xốc lên mành cửa sổ, một luồng gió lạnh mang theo mưa phùn thổi vào, vừa vặn thổi vào giữa hai người.
Thẩm Đông Thanh hít không khí mới mẻ, nói: "Tích phân của tui đều bị trừ hết, còn phải tiến vào hình thức trừng phạt cái gì đó, chớp mắt một cái liền đến trong này."
Chu Văn Ngạn: "Không quan trọng lắm, một chút vấn đề nhỏ."
Hắn cũng tiến nhập hình thức trừng phạt, bị hủy bỏ thời gian nghỉ ngơi, cưỡng chế tiến vào phó bản mới.
Vừa dứt lời, bên cạnh liền truyền tới một âm thanh oán giận: "Còn không quan trọng lắm? Độ khó hình phạt rất cao, tỉ lệ tử vong tới 70%, đều do cậu hết, sớm biết thế đã thăm cậu sớm như này."
Thẩm Đông Thanh nhìn theo âm thanh, thấy người ngồi kế bên Chu Văn Ngạn là một thanh niên cao gầy, mang một cặp kính mắt.
Ngô Gia cảm nhận được ánh mắt Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhan-loai-tan-tam-lai-co-viec-lam/214118/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.