Tôn Trừng lập tức truy hỏi, Đỗ Duy tự biết mình nói lỡ, không muốn nhiều lời, chỉ nói: "Dù sao chúng ta có giao tình nhiều năm rồi, tôi không có khả năng hại cậu, cậu nhất định phải tận khả năng đi lên, nếu không về sau tuyệt đối sẽ hối hận."
Tôn Trừng: "Cậu nói tổ không biết..."
Đỗ Duy thần sắc lạnh lùng, Tôn Trừng năm đó vì gã mới bị khai trừ ra khỏi Linh Giáo nên khó tránh khỏi sẽ chiếu cố một chút, nhưng hắn ta bây giờ cứ hỏi đông hỏi tây, có vẻ không thức thời.
"Đây không phải chuyện cậu có thể xen vào, tôi khuyên cậu ngậm miệng, có điều tôi cũng không sợ cậu nói ra, trò chơi này một khi bắt đầu tuyệt đối sẽ không bỏ dở, nhân tiện" Gã nhìn về phía Tôn Trừng, "Cậu từng chết một lần rồi đúng không? Tốt nhất nên tới bệnh viện kiểm tra thân thể đi."
Tôn Trừng sắc mặt trắng bệch, hắn ta biết thế giới này có quỷ, trò chơi này lại không thích hợp, mà hắn ta lại chết trong trò chơi...
Tính mạng nguy hiểm, Tôn Trừng đang định hỏi thì bên kia có người gọi Đỗ Duy, Đỗ Duy vội bỏ lại Tôn Trừng, hội hợp cùng người trong tổ.
"Người bên kia hình như là Tôn Trừng phải không?" Một người trong tổ nghi hoặc.
Đỗ Duy quay đầu nhìn lại, xấu hổ gật đầu.
"Hắn ta không phải bị khai trừ rồi sao? Cậu còn có giao tình với hắn?"
Đỗ Duy theo bản năng nhìn về một nam một nữ được những tổ viên khác vây quanh, thấy hai người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhan-loai-hoanh-hanh/3415824/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.