Trác Tri Vi không trả lời, chỉ xấu hổ cúi đầu một chút, trong lòng có vài phần mong đợi.
Đêm đầu tiên ngủ chung giường.
Không khỏi mơ tưởng viễn vông, đúng không?
Trong đêm tối mịt mờ cùng ám muội.
Cô thật sự có thể khi dễ người trước mặt không? Hay là... bị nàng khi dễ.
Tim Trác Tri Vi đập mạnh mấy cái, vành tai vừa bị ngậm đã đỏ như máu.
Đồng tử hơi giãn ra, có chút kinh ngạc vì mình không biết xấu hổ.
Trác Tri Vi khẽ nhắm mắt lại, đánh tan dòng suy nghĩ khiến chân cô mềm nhũn, thanh âm từ trước đến nay luôn lạnh lùng mang theo chút ngọt ngào.
“Mọi người đang nhìn.”
Tiếng cười trầm thấp của Hạ Thanh Tây nhẹ nhàng vang lên bên tai cô.
“Nhìn thì sao?”
“Cậu để ý sao?” Hạ Thanh Tây nhíu mày, cố ý hạ thấp thanh âm ám muội: "Là ai vừa mới không biết ngượng nói muốn khi dễ tớ?”
“Ân? Làm sao chân tay đều mềm rồi?"
Chỉ có lúc này, Hạ Thanh Tây mới thể hiện sự cứng rắn cùng nửa bước phản kháng của chòm sao Sư Tử, không còn là một tiểu khả ái mềm mại đáng yêu làm nũng với cô nữa, vết sẹo mờ trên xương lông mày hiện ra mười phần tính xâm lược, hết câu này đến câu khác làm cô á khẩu không nói nên lời.
Trên đuôi mày đều có một loại dục vọng nóng rực.
Giống như một quả cầu lửa bùng cháy trong trái tim cô, cháy đến yết hầu rồi đến tay chân cô.
Nhưng cho dù nàng như thế nào, Trác Tri Vi cũng đều cực kỳ yêu thích, hai chân trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ngua-tren-dau-tien-nhiem/1422218/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.