"Cậu thích tớ phải không?”
Đáng ra là một câu hỏi, nhưng Trác Tri Vi lại nói với ngữ khí khẳng định, giống như tiếng sét, khiến Hạ Thanh Tây choáng váng, thất điên bát đảo.
Ý tứ quý giá nhất giấu ở trong lòng nàng như vậy biểu lộ ra ngoài, hoặc là bị người khác làm cho kinh ngạc, nhưng đồng thời cũng kèm theo một loại xấu hổ cùng kinh hoảng.
Theo bản năng lùi về phía sau.
Phía sau không còn đường lui, chỉ có cái máy uống nước, Hạ Thanh Tây đụng cái máy lảo đảo.
Trác Tri Vi đã cân nhắc kỹ điểm này mới bước nhanh qua, chính là muốn làm cho nàng không có đường trốn, buộc nàng phải đưa ra câu trả lời.
Hạ Thanh Tây ngả người ra sau, trong đầu chỉ còn lại một câu nói.
Vi Vi biết rồi!
Khuôn mặt của Hạ Thanh Tây đầu tiên là đỏ bừng không tự nhiên, sau đó trở nên tái nhợt, đỏ trắng đan xen vào nhau, giống như con tắc kè hoa.
Một nửa cơ thể nàng không còn chỗ nào để che giấu dưới ánh sáng của ngọn đèn, nửa còn lại chìm trong bóng tối.
Điều dễ dàng chính là nàng không cần tiếp tục giấu giếm tâm tư, cũng không phải lo lắng về việc có nên cố thủ với vị trí của một người bạn, liệu tình yêu của nàng có khiến người kia khó xử hay không.
Nhưng rồi nàng lo lắng, mặc dù tình yêu thầm kín của nàng đã bị lộ, nhưng ý tứ không rõ ràng, không thể phân biệt được là vui mừng hay phiền muộn.
Vậy còn cậu thì sao?
Hạ Thanh Tây lớn tiếng hỏi từ đáy lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ngua-tren-dau-tien-nhiem/1422214/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.