Đông Ngưng có chút bất an, định bụng sẽ hỏi hắn sau.
Kỳ thực lúc này Tông Phác đang nhớ tới mẩu giấy trước đó hắn nhận được từ tay gã sai vặt.
Lạc khoản bên dưới đề tên Thanh Linh.
Ở một góc tờ giấy còn dính một chút đàn hương.
Lúc nhận được mẩu giấy hắn vì khẩn trương nên không chú ý tới cái này.
Vả lại dù có chú ý tới, biết được đàn hương này là ở Phi Thiên tự, thì cũng không có gì phải kỳ lạ, bởi vì trước đây bọn họ từng hẹn gặp nhau ở Phi Thiên tự không biết bao nhiêu lần.
Chẳng qua từ sau đại hôn của Thượng Quan Kinh Hồng mới chuyển địa điểm hẹn gặp sang địa lao, lại thêm về sau Thượng Quan Kinh Hồng đối với Kiều Sở như chồn cáo thấy gà, cho nên có chuyện gì cũng đềuu gặp ở vương phủ, Phi Thiên tự cứ như thế mà bị lãng quên.
Thanh Linh hiện giờ đang ở Phi Thiên tự cũng không có gì lạ, bởi nơi đó đối với nàng chứa đựng nhiều hồi ức.
…….
Lúc này ở vương phủ, Trầm Thanh Linh cũng đang nhàn nhạt nhìn ngón tay không cẩn thận dính một chút đàn hương.
Hai canh giờ trước sau khi Kiều Sở rời khỏi sảnh đường, nàng đã đến Phi Thiên tự.
Nàng muốn đến đó là bởi vì sau khi nhận y phục, trên đường trở về phòng nghe một đám tỳ nữ đang buôn chuyện.
“Ngươi có lầm không, mỗi người chúng ta một tháng nhận được có mười hai lượng bạc chứ mấy…”
“Ta nghe rất rõ ràng mà, hơn nữa ta còn tận mắt nhìn thấy bọn họ cầm ngân phiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684891/quyen-2-chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.