Trên đường đến thư phòng, Kiều Sở vốn đã vì lời Cảnh Bình nói mà lo lắng, Thượng Quan Kinh Thông đã chính thức bước vào trận chiến tranh đoạt quyền lực…..Lại còn không biết trong hồ lô của Thượng Quan Kinh Hồng rốt cuộc đang chứa thứ gì, và chuyện giữa hắn và Trầm Thanh Linh thì thế nào.
Lời mà hắn bảo Cảnh Thanh nhắn lại cho nàng chính là: Nếu muốn gặp hắn thì hãy xuống địa lao.
…….
Két một tiếng, cửa sắt bị đẩy ra, làn hơi nước dày đặc lập tức táp lên mặt.
Kiều Sở ngẩn người, chỉ thấy phía trước gian nhà trúc không biết từ lúc nào đã có thêm một chiếc bàn với hai cái ghế. Trên bàn bày đầy thức ăn, còn có bầu rượu đang hâm nóng trên bếp lò.
Thượng Quan Kinh Hồng đã tháo thiết mặt xuống, lười biếng chống khuỷa tay lên bàn, lông mày nhíu chặt giống như đang suy nghĩ điều gì đó_một cái loại biểu tình rất thú vị, trông hắn vừa có vẻ vô cùng nhàn nhã, lại như đang đeo tâm trạng nặng nề, nàng không tự chủ được mà bất an, hắn như vậy chứng tỏ tình hình hiện tại quả thật không tốt chút nào.
Nghe thấy tiếng động bên này, khóe miệng hắn nhất thời lộ ra tiếu ý, bước lại gần, một tay ôm lấy nàng dìu nàng thong thả quay trở lại bàn.
Tục ngữ nói quả không sai, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại. Cái bộ dạng này của hắn thật khiến nàng một bụng buồn bực bất an cũng không tiện phát tác. Nhưng ngẫm lại thì hắn cũng thật đáng giận, chẳng thèm về ăn tối, để mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684847/quyen-2-chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.