Nàng cười khổ, cả người nàng hiện tại đều mềm nhũn không còn chút sức lực nào, đã một ngày một đêm không có gì vào bụng, hơn nữa còn bị nhiễm phong hàn, hiện giờ như thế nào mà còn khí lực đi ra ngoài? Nếu lúc nãy không phải bọn họ tiến vào, nàng thật còn đang muốn uống một chút nước….
Nhưng hai người bọn họ quả thật không an tâm về nàng…Mà nói thực ra là nàng cũng không muốn chính mình phải ở lại trong doanh trướng lạnh lẽo như băng này, hơn nữa, ở bên ngoài còn có Duệ vương đang chuẩn bị cùng Trầm Thanh Linh hợp tấu một khúc….Nàng nhớ không lầm thì chính Thượng Quan Kinh Hồng đã dạy Trầm Thanh Linh thổi sáo, nàng nhớ hắn từng nói với nàng là Bắc địa di nữ không tinh thông nhạc khí, cho nên nàng muốn qua đó xem bọn họ một chút.
Nghĩ đến đây, nàng rốt cuộc cười nói: “Được, vậy ta đi cùng các ngươi”
Hạ vương cùng tiểu Cửu nghe vậy cực kỳ vui mừng, hai tỳ nữ cũng đã giúp nàng chuẩn bị thỏa đáng. Hạ vương bảo tiểu Cửu leo xuống khỏi người nàng, sau đó nhìn về phía hai nha hoàn kia muốn bảo bọn họ tiến lên đỡ nàng đứng dậy, Kiều Sở vội hạ giọng nói: “Cửu gia, ngươi có thể tới gần đây một chút được không?”
Hạ vương nghĩ nàng muốn nói việc gì đó quan trọng, cho nên lập tức phất tay bảo hai nha hoàn kia lui ra, sau đó hơi hơi cúi thân mình tới gần nghe nàng nói….
Nhìn thấy hành động đó của hắn lại càng khiến Kiều Sở thêm xấu hổ, vốn cái nàng sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684671/quyen-2-chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.