Đêm, doanh trướng của Phương Kính.
“Ta không có lý do gì phải ở lại chỗ này, Phương chủ bộ.”
“Ngươi vội vã trở về như vậy là vì Kiều Sở sao?” Trầm Thanh Linh cúi đầu nhìn bàn tay trống trơn của chính mình, lại ngẩng đầu nhìn thân ảnh đã đi đến gần cửa doanh trướng, lạnh lùng cười nói.
“Tùy ngươi muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ.” Thanh âm nam nhân nồng đậm sự mỉa mai: “Trong lòng ngươi có người khác, còn ta thì không được sao, huống chi trừ bỏ người đó ra, còn có Nhị ca ta chẳng phải là quần hạ chi thần của ngươi đó sao?”
Lòng hắn, trong lòng hắn có Kiều Sở…..Trầm Thanh Linh cảm giác giống như bị bàn tay ai đó bóp chặt tâm can, không thể thở nổi, lại lập tức nghĩ, đây chẳng qua chỉ là vì hắn tức giận cho nên mới nói vậy. Nàng cắn răng nói: “Trước nên khoan nói đến người nọ, nhưng ta ở cùng thái tử bên đó, nếu hết thả không phải là vì ngươi, ta vì cái gì còn lưu lại bên cạnh hắn lâu như vậy? Ta biết người buồn bực chuyện đêm nay, buồn bực ta lúc đó không cùng ngươi rời đi, nhưng nguyên nhân đều là vì muốn tra ra cơ sở ngầm kia của thái tử rốt cuộc là ai mà thôi!”
Duệ vương cầm cục đá chuẩn bị ném về phía xa xa để đánh lạc hướng đám hộ vệ, hắn thu tay lạị, mỉm cười, khoanh tay dừng cước bộ: “Nga, vậy xin hỏi Phương chủ bộ đã tra ra được cái gì?”
Trầm Thanh Linh biết hắn là cố ý khiến nàng khó xử. Đêm nay khi thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684668/quyen-2-chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.