Sắc mặt nam tử hơi ngưng trọng: “Nhưng dự đoán có lẽ trễ nhất cũng chỉ đến khi chuyến đi săn kết thúc là có quyết định rồi. Lão gia tử cố kỵ thân thể mình, sợ vạn nhất hắn bệnh nhẹ, để cho mọi người cướp đoạt binh quyền liền không tốt.”
Hoàng y nữ tử gật gật đầu: “Cho nên, đêm nay mọi người hẹn nhau ra đây, chính là để nghĩ xem có phương pháp nào có thể thúc đẩy hoàng thượng nhanh chóng đem binh phù giao cho Bát gia.”
Tông Phác tựa tiếu phi tiếu, thoáng nhìn lam y nữ tử một cái mới nói: “Ta còn tưởng rằng có người mượn cơ hội lần này để hẹn gặp Bát gia, dù sao Bát gia vừa mới tân hôn, nếu lén lút hẹn hắn…………”
Nữ tử áo lam ngẩn ra, hoàng y nữ tử đã cười mắng: “Thanh tỷ muốn hẹn Bát gia còn cần phải lấy chúng ta ra làm cớ sao? Nàng chỉ cần truyền tới một câu, Bát gia còn không lập tức chạy đến?”
Khóe môi Tông Phác giường lên, nói: “Chỉ sợ là Thanh nhi không bỏ xuống được chút thể diện này mà tự mình đi hẹn gặp Bát gia. Trong chúng ta có người nào không biết Thanh nhi thích Bát gia cơ chứ, chỉ là không biết vì sao đến tận bây giờ vẫn không chịu tiếp nhận tình ý của Bát gia.”
Nữ tử áo lam nhẹ nhàng liếc mắt nhìn hắn: “Hóa ra Tông đại nhân đến câu lan viện uống rượu say đến giờ còn chưa có tỉnh lại, cho nên mới ở nơi này nói năng bậy bạ.”
Nam tử cười nói: “Thanh nhi, ngươi để ý đến hắn làm cái gì! Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684622/quyen-2-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.