“Một, chính là tra ra con đường áp giải người, giết chết vợ con tên thích khách kia ở trên đường. Hai, nghĩ cách vào đại lao giết chết thích khách. Ba, đại ca gặp phụ hoàng thỉnh tội, kể rõ chuyện này.”
“Không, phương pháp thứ ba trăm triệu không thể dùng!” Hiền vương cùng hoàng hậu nghe vậy lập tức phản đối, thậm chí Hiền vương còn lớn tiếng phản đối.
Lang Tương thở dài, chậm rãi nói: “Lão phu lại thật sự tán thành.”
“Phụ thân, nếu tiện nhi mà thừa nhận với hoàng thượng chuyện ám sát, con đường hướng tới đế vị của hắn sẽ mất hết hy vọng, hoàng thượng kỵ nhất là chuyện tay chân thương tàn.” Hoàng hậu cười khổ.
Lang Tương cười lạnh: “Hoàng hậu nương nương, cha ngươi chỉ biết là, chủ động nhận tội còn có thể miễn phải chịu tội. Ngươi cũng biết nếu để hoàng thượng tự mình tra ra chuyện này, cho dù hắn có nghĩ tới tình phụ tử, nhưng tội chắc chắn không thể miễn, tội này có trốn cũng không thoát!”
Hoàng hậu tức giận, bóp nát chén trà trong tay. Nhưng vô luận thế nào cũng không thể chống đối lão phụ, vì thế nhìn về phía Lang tướng quân. Hiền vương tay nắm thành quyền, trầm giọng nói: “Theo như ý Bát đệ đưa ra, bổn vương thấy biện pháp thứ nhất là tốt nhất. Hai cái biện pháp đầu này bổn vương cũng từng nghĩ qua rồi.”
Lang tướng quân lại nhìn Duệ vương: “Theo tính toán của bát gia, bát gia thấy như thế nào?”
Duệ vương hơi cúi người, ôn thanh đáp: “Kinh Hồng tuy có sợ hãi, nhưng vẫn muốn nói nói với tướng quân, nhị vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684597/quyen-2-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.