Dựa vào bộ dáng lúc Duệ vương cải trang thành lão Thiết thì “lão Thiết” có vẻ chỉ là một tạp dịch, lại còn bị khuyết tật, vậy vì cớ gì Hạ vương có thể nhận ra một tạp dịch bé nhỏ trong một cái vương phủ rộng lớn thế này? Hạ vương lúc ấy nói, Bát ca vẫn còn dùng loại người như thế, rồi còn gọi cả tên lão Thiết, điều đó chứng minh trước khi Duệ vương xuất chiến, Hạ vương đã không ít lần tới Duệ vương phủ, cho nên hắn mới rõ lão Thiết.
Cái chuyện dệt hoa trên gấm* thì cũng không có gì lạ, nhưng Duệ vương vốn không được sủng ái mấy, mà hắn lại ít giao thiệp với mọi người, thế nhưng Hạ vương vẫn thường xuyên đến Duệ vương phủ chơi chứng tỏ giao tình giữa bọn họ không hề nông cạn.
Nếu vậy vì sao Duệ vương lại đi đắc tội với vị huynh đệ này của hắn?
Là bởi vì nàng ư? Thực sự đáng sao?
Cửu đệ, giày đệ có cần người lau nữa hay không, ca ca giúp đệ…Một câu kia của hắn, lời nói vẫn còn văng vẳng bên tai.
Nàng không biết liệu trên đời này có tồn tại tình yêu sét đánh không, nhưng nếu hắn thật sự yêu nàng thì tại sao lại mặc cho nàng bị thương? Ngay lúc Hạ vương tung ra một cước kia, “lão Thiết” rõ ràng vẫn đứng sau lưng Hạ vương, hắn có thể cản nhưng lại đợi tới khi hoàng đế xuất hiện mới ra mặt.
Chuyện gì có nhân thì mới có quả. Nàng bị thương phía trước, hắn vạch tội Hạ vương phía sau, đồng nghĩa là, hắn muốn vạch tội Hạ vương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684550/quyen-2-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.