Tuy nói Kiều Mi cùng tỷ muội của mình có bất hòa, nhưng đây là việc trọng đại, sự tình liên quan đến thể diện của Bắc địa, thái tử phi sao dám hồ ngôn loạn ngữ? Nếu nàng đã dám nói ra như vậy thì cái này rất có khả năng là sự thật.
Hoàng đế cả giận nói: “Thái tử phi, lời này sao có thể nói ra được, ngươi khẳng định có thể chứng thực?”
Kiều Mi chậm rãi đáp: “Kiều gia mặc dù sống ở nơi hoang dã, nhưng lễ nghĩa vẫn chịu ảnh hưởng của Đông Lăng. Khi tỷ muội thần thiếp đủ mười sáu tuổi, phụ thân liền vì tỷ muội thần thiếp mà điểm thủ cung sa. Nhưng lúc điểm thủ cung sa cho tam muội lại điểm mãi mà chẳng được”
Hoàng hậu cười lạnh, liếc nhìn Kiều Sở.
Hoàng đế thần sắc hung tàn, ánh mắt gắt gao, chậm rãi chỉ hướng Kiều Sở: “Nếu lời Thái tử phi nói là thật, thì ngươi chính là phạm tội khi quân, ngươi nếu giờ phút này nhận tội, trẫm còn có thể tha cho ngươi tội chết!”
Tấm lưng Kiều Sở ướt đẫm mồ hôi, thân thể của nàng quả thực không điểm được thủ cung sa!
Đó là do đại phi Phượng Thanh âm thầm động tay động chân. Phượng Thanh đại phi rất giỏi chế tạo ra các loại dược vật, buổi tối trước ngày điểm thủ cung sa cho nàng, bà ta ở trước mặt mọi người ban thưởng cho mẹ con nàng thức ăn, nàng tuy biết trong đó có bất thường, nhưng lại không nghĩ bà ta sẽ dùng chúng để ám hại tính mạng mẹ con nàng, huống hồ với tính cách của đại phi, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684544/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.