Xì xoè ~~~ xì xoè ~~~~~…..!!!
“ Chúng ta nên tiếp tục tiến vào Tử Địa Hoàng Hôn hay là …..”
Màn đêm bắt đầu ập xuống, nhóm Dương Kiệt đã rút ra khỏi ngôi làng chết chóc cắm trại ở vị trí cách xa gần cả năm cây số, thế mà mùi tử khí nồng nặc kim tởm vẫn cứ thế xộc thẳng vào mũi, khó chịu vô cùng.
Dương Kiệt vẫn còn lo lắng cho an nguy của Hoàng Dung và Lý Nguyên Bám, tỏ ra do dự có nên tiếp tục hành trình hay không.
“ Không còn cách nào khác, nếu trong thời hạn không thể tìm đủ nguyên liệu luyện chế Âm Dương Lưỡng Cực Dựng Thể Đan, thì làm sao cứu tỉnh được Cửu thúc đây??? Nên nhớ rằng Cửu thúc vì chúng ta nên mới ra nông nỗi như thế này, muội không muốn bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào có thể cứu tỉnh Cửu thúc trong thời gian sớm nhất có thể, cho dù Tử Địa Hoàng Hôn là long đàm tử nguyệt, muội cũng phải xông pha bằng mọi giá.”
Hoàng Dung tỏ ra vô cùng kiên quyết quan điểm của mình.
Quay sang nhìn Lý Nguyên Bá, hắn cũng ngật đầu một cách không cần suy nghĩ.
Đầu óc của Lý Nguyên Bá vô cùng đơn giản, Cửu thúc có ơn cứu mạng đối với bản thân, nên cho dù lúc này phải đối diện với hiểm nguy, thậm chí có thể phải trả giá bằng sinh mạng của mình, hắn cũng không hề do dự chùn bước liều mình tiến lên về phía trước.
Chỉ là một con cương thi ngàn năm thôi mà, với một tên ngay cả ông trời cũng dám ngẩng cao đầu chỉ thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1597130/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.