Cũng may là trước kia nhận được tiền “ tài trợ” gần năm tỷ hơn của Triệu Thiên Cơ, nên lúc này bỏ ra hai tỷ để mua tấm ngọc bài X2 hoàn toàn không thành vấn đề.
Chỉ là nghĩ tới việc biếu không món quà tương đương hai tỷ cho một người không quen không biết, thậm chí không mang lại chút lợi lộc gì cho bản thân, Dương Kiệt cảm thấy đau xót cả ruột gan như bị hàng trăm hàng ngàn con dao sắc nhọn ghim thẳng vào tim vậy.
Mẹ kiếp, “ tiền khởi nghiệp” còn chưa làm được trò trống gì đã mất đi gần nửa, không đau mới là lạ á.
Cộc cộc ~~~~~~~!!! “ mời vào ~~~~~~”!!
Trong lúc Dương Kiệt đang đau xót cho túi tiền của mình, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Bàng Thống lên tiếng cho phép người đang đứng ở bên ngoài phòng bước vào.
“ bẩm thành chủ, Xích gia chủ đang ở ngoài phòng khách chờ đợi, nói là có việc quan trọng cần gặp ngài ạ.”
Lão quản gia với thái độ vô cùng kính cẩn lễ phép khẽ cúi người lên tiếng bẩm báo với Bàng Thống.
Không kính cẩn lễ phép không được, thủ đoạn của vị tân thành chủ này lợi hại và đáng sợ như thế nào, lão quản gia là người đủ tư cách nhất để bình luận. Là người làm việc nhiều đời trong thành chủ phủ, không trực thuộc bất kỳ thế lực nào trong Sơn Hải thành, nhìn thấy thành chủ phủ giờ nay vứt bỏ bộ mặt yếu đuối vốn có trước kia, vươn lên trở thành thế lực khiến cho gia tộc hùng mạnh nhất Sơn Hải thành như Thẩm gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1597119/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.