Sau khi giải quyết xong "hậu sự", lão bà chuẩn bị dẫn tam công chúa quay trở về thánh địa của mình tu luyện, tam công chúa đột nhiên quay sang nhìn chằm chằm bà lão hỏi: “ Sư phụ, nếu như lúc nãy con heo mập đó không ngưng tay mà tiếp tục đâm kích vào đầu con, sư phụ sẽ ra tay giải cứu cho con chứ???”
“ hô hô, không cần phải hoài nghi điều đó đồ nhi cưng ạ.” Bà lão há há cười nói: “ khi con heo mập đó định đoạt mạng con, sư phụ đã chuẩn bị sẵn sàng lao ra, chỉ là khi cảm nhận lại khí thế, động tác và ánh mắt của hắn không mang theo chút sát khí nào cả, lập tức hiểu rõ con heo mập đó vẫn còn nể tình mềm lòng, tuyệt đối không nỡ xuống tay với con, nên ta đã ngưng lại hành động giải cứu, mục đích là muốn con phải nếm trải thử sự tuyệt vọng, bất lực, thậm chí là khuyếch đại lòng căm phẫn và thù hận trong người con, từ đó hình thành nguồn động lực để thúc đẩy con cầu tiến, nỗ lực trong tu luyện sau này.”
“ con người, nếu như chưa trải qua thất bại, đặc biệt là thất bại nặng nề nhất trong đời, sẽ không bao giờ trưởng thành được. mong con hiểu được nỗi khổ tâm của ta dành cho con.” Bà lão dùng ánh mắt đầy kỳ vọng nhìn chằm chằm vào tam công chúa, dịu giọng nói.
Hiểu??? hiểu cái đầu ngươi á ~~~~~~~!!!
Nếu như bà ra tay sớm hơn, thì bổn công chúa đâu cần phải nếm trải nỗi ô nhục đáng kinh tởm như lúc nãy đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1597021/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.