Chương trước
Chương sau
Sau khi giải quyết xong "hậu sự", lão bà chuẩn bị dẫn tam công chúa quay trở về thánh địa của mình tu luyện, tam công chúa đột nhiên quay sang nhìn chằm chằm bà lão hỏi: “ Sư phụ, nếu như lúc nãy con heo mập đó không ngưng tay mà tiếp tục đâm kích vào đầu con, sư phụ sẽ ra tay giải cứu cho con chứ???”
“ hô hô, không cần phải hoài nghi điều đó đồ nhi cưng ạ.” Bà lão há há cười nói: “ khi con heo mập đó định đoạt mạng con, sư phụ đã chuẩn bị sẵn sàng lao ra, chỉ là khi cảm nhận lại khí thế, động tác và ánh mắt của hắn không mang theo chút sát khí nào cả, lập tức hiểu rõ con heo mập đó vẫn còn nể tình mềm lòng, tuyệt đối không nỡ xuống tay với con, nên ta đã ngưng lại hành động giải cứu, mục đích là muốn con phải nếm trải thử sự tuyệt vọng, bất lực, thậm chí là khuyếch đại lòng căm phẫn và thù hận trong người con, từ đó hình thành nguồn động lực để thúc đẩy con cầu tiến, nỗ lực trong tu luyện sau này.”
“ con người, nếu như chưa trải qua thất bại, đặc biệt là thất bại nặng nề nhất trong đời, sẽ không bao giờ trưởng thành được. mong con hiểu được nỗi khổ tâm của ta dành cho con.” Bà lão dùng ánh mắt đầy kỳ vọng nhìn chằm chằm vào tam công chúa, dịu giọng nói.
Hiểu??? hiểu cái đầu ngươi á ~~~~~~~!!!
Nếu như bà ra tay sớm hơn, thì bổn công chúa đâu cần phải nếm trải nỗi ô nhục đáng kinh tởm như lúc nãy đâu chứ??? Bà cũng chính là một tên đồng phạm của việc này chứ đâu nữa.
Hãy đợi đấy, đợi sau này bổn công chúa thần công đại thành, chắc chắn sẽ cho lão nếm trải cảm giác kinh khủng mà bổn công chúa đã nếm thử ngày hôm nay, aaaaaaaaaaaa ~~~~~~~!!!
Mặc dù trong lòng đang chửi cha mắng mẹ tổ tiên mười tám đời bà lão, sư phụ của mình, nhưng bề ngoài vẫn mang theo vẻ mặt đầy tôn kính, mỉn cười nói: “ con thấu hiểu khổ tâm của sư phụ, sau này con nhất định nổ lực nhiều hơn nữa, để không phụ lòng dạy bảo của sư phụ ạ.”
“ Tốt, tốt, quả thật là đồ nhi ngoan của ta, hahaha ~~~~!!!” bà lão vui mừng phấn khích trước sự hiểu chuyện của đồ đệ của mình, phấn khích cười lớn.
Tiếng cười khô khăn khó nghe nhất thời kinh động cả khu rừng, ngay cả thú rừng, chim đậu trên cành cây cũng phải hoảng sợ bỏ chạy.
“ sư phụ, con có một ước nguyện mong sư phụ có thể giúp con hoàn thành trước khi rời khỏi vương triều Thiên Ưng, có thể toàn tâm toàn ý tu luyện với sư phụ ạ.” Tam công chúa sực nhớ ra một điều quan trọng, mang theo vẻ mặt đầy khó chịu và bất cam nghiến răng nói.
“ Ước nguyện của con là , nói thử cho ta nghe xem.”
“ chính là Triệu Thiên Cơ ~~~~!!!” nghĩ tới em trai cùng cha khác mẹ, và còn là đối thủ không đội trời chung gần nửa cuộc đời của mình, tam công chúa không kìm được lộ ra vẻ mặt căm phẫn, cắn răng nói: “ ước nguyện nửa đời người của con, chính là đánh bại đứa em trai “ yêu dấu” Triệu Thiên Cơ, đường hoàng chính chính bước lên ngai vàng kế vị phụ hoàng, tuy hiện giờ con có thể rũ bỏ tất cả, không còn quá mặn mà với ngai vàng nữa, nhưng con đã tốn biết bao mồ hôi công sức, thậm chí mất mát lớn lao, nếu như không thể giải quyết nỗi ám ảnh này, chắc chắn một ngày nào đó sẽ biến thành tâm ma của con, ảnh hưởng tới con đường tu luyện sau này, chắc sư phụ cũng không muốn nhìn thấy điều đó chứ nhỉ??”
“ vậy con muốn như thế nào???” bà lão khẽ díu mày, đột nhiên tỏ ra thận trọng hỏi.
“ ngăn cản Triệu Thiên Cơ giành được chiến thắng cuối cùng.” Tam công chúa đang chìm đắm trong sự thù hận của mình đối với Triệu Thiên Cơ, không phát hiện ra thái độ của bà lão có chút thay nổi, tiếp tục nói: “chỉ cần sư phụ ra tay giúp con khiến Triệu Thiên Cơ mất đi tư cách trở thành Ưng Hoàng, cho dù ngai vàng sau này có rơi vào đầu của bất kỳ ai cũng không thành vấn đề, chỉ cần người đó không phải là Triệu Thiên Cơ. Hoặc nếu cần thiết, có thể trực tiếp ra tay trảm sát Triệu Thiên Cơ, giúp con nhổ đi cái gai trong mắt, xóa đi nỗi ám ảnh gần như hình thành tâm ma của con. Một chuyện đơn giản như thế này chắc không làm khó được một vị đại năng như sư phụ chứ nhỉ??” tam công chúa mang theo vẻ mặt kỳ vọng nhìn chằm chằm vào sư phụ của mình nói.
“ đồ nhi, không phải sư phụ không muốn giúp con, chỉ là không thể.” Bà lão khẽ lắc đầu thở dài nói.
“ Cái gì??? Không thể??? Không thể nào!!! Chẳng lẽ một đại năng như sư phụ mà không làm gì được một hoàng tử của vương triều tầm trung sao????” giọng điệu đầy vẻ kinh ngạc nhưng trong đó ẩn chứa ngụ ý chế giễu, chỉ cần không phải thằng khờ cũng có thể nghe ra.
Bà lão tất nhiên là nghe ra ngụ ý trong câu nói của tam công chúa, lập tức ửng đỏ khuôn mặt đầy vẻ hổ thẹn, nhưng tuyệt nhiên không dám nổi giận vì sự chất vất của đệ tử mình.
Đùa à?? Khó khăn lắm mới tìm được một đệ tử ưa ý, lúc này nâng trên tay sợ rơi, ngâm trong miệng sợ tan, cưng như cưng trứng, tất nhiên là không thể nào nổi giận trách mắng đồ đệ của mình rồi.
Chính vì thế, nên vô cùng kiên nhẫn lên tiếng giải thích : “ đồ nhi, con tưởng rằng thế lực của Triệu Thiên Cơ chỉ đơn giản như những gì hắn bộc lộ ra bề ngoài sao??? con đã lầm, một sai lầm chết người vì đã coi thường hắn. thế lực đứng sau chống lưng hắn, bí ẩn và hùng mạnh tới mức đừng nói là lão thân, ngay cả ngũ đại tông môn cũng không dám đụng vào. Cái gì mà Trịnh Hổ đứng ra ủng hộ hắn bước lên ngai vàng, chỉ là một kế hoạch nhằm che mắt thiên hạ do Triệu Thiên Cơ đặt ra mà thôi. Cho nên ngay từ đầu ta đã khẳng định rằng, cho dù con có cố gắng tới cỡ nào, cũng tài nào có thể chiến thắng được Triệu Thiên Cơ trong cuộc đua tranh giành ngai vàng lần này.”
“ thật, thật thế sao??? chỉ là, nếu như phía sau lưng hắn quả thật có thế lực lớn mạnh như thế chống lưng, vậy thì cần gì phải tranh giành ngai vàng của một vương triều tầm trung làm gì nữa??? trực tiếp nhờ thế lực đó giúp hắn xây dựng một vương triều khác, thậm chí là vương triều cao cấp không phải hơn sao???” tam công chúa lộ ra vẻ mặt khó tin, đồng thời đặt ra nghi vấn của mình, tỏ ra nghi ngờ lời biện minh của lão bà.
“ cho dù con không tin, nhưng đó lại là sự thật. Chắc con cũng từng nghe qua, các thế lực hùng mạnh ở khu vực trung ương không ngừng xâm chiếm bàng trướng thực lực, không ngừng khuyếch đại quyền lực, lãnh thổ và tài nguyên của bản thân. Nhưng đất đai tài nguyên của đại lục Huyền Thiên chỉ có bấy nhiêu đó, các thế lực hùng mạnh thì càng lúc càng sinh sôi nảy nở, càng lúc càng nhiều, lấy đâu ra đất đai tài nguyên để họ chiếm đoạt nữa chứ?? Và để giải quyết vấn đề này, các thế lực hùng mạnh ở trung ương đã nhắm tới cái khu vực lân cận, và U Châu chính là một trong những mục tiêu mà các thế lực đó nhắm tới, dù khu vực U Châu chỉ một khu vực nghèo nàn lạc hậu, nhưng dù sao thì, có còn không hơn không, không phải sao???”
“ và theo quy định của thiên địa pháp tắc của đại lục Huyền Thiên, người của khu vực trung ương tuyệt đối không được phép trực tiếp nhúng tay vào các khu vực khác, mục đích là để cân bằng hệ sinh thái của thiên địa, nếu không thì các khu vực khác đã sáp nhập vào khu vực trung ương từ đời nào rồi, còn đâu thế lập độc phát triễn như hiện giờ nữa??”
“ tuy không thể trực tiếp nhúng tay vào, nhưng các thế lực hùng mạnh hoàn toàn có thể tìm kiếm một người đại diện sinh trưởng ở khu vực mà mình nhắm đến, không tiếc công tiếc sức đứng ở phía sau hổ trợ và nâng đỡ nhân vật tiềm năng đó phát triễn lớn mạnh tới mức có thể thôn tính cả khu vực, mà nhân vật được lựa chọn đó sau khi hoàn thành sứ mệnh, vô cùng hiển nhiên phải thần phục cống nạp tài nguyên trong khu vực cho thế lực đã nâng đỡ cho mình. Tất nhiên, phía khu vực trung ương cũng có thể theo đường lối hợp tác hay thậm chí uy hiếp thần phục với các thế lực hùng mạnh của khu vực mà nhắm đến, chỉ là, các thế lực hùng mạnh trong khu vực đã làm lão đại trong địa bàn của mình quen rồi, lợi dụng thiên địa pháp tắc khu vực khác không thể áp chế đụng chạm tới mình, tất nhiên là không bao giờ thèm sợ hãi đếm xỉa tới các thế lực của khu vực trung ương rồi, thì nói gì tới thần phục nữa chứ??”
“ còn hợp tác ư?? Đừng có đùa nữa, các thế lực trong khu vực hận không thể chiếm đoạt hết mọi tài nguyên về phía mình, bản thân ăn còn không đủ, nghĩ sao mà đi hợp tác với các thế lực bên ngoài nữa chứ??”
“ và Triệu Thiên Cơ, chính là người đã được một thế lực hùng mạnh ở trung ương lựa chọn, với mục đích thôn tính cả khu vực U Châu sau này.”
“ tuy Triệu Thiên Cơ chỉ là một trong những người được lựa chọn, nhưng thế lực bí ẩn đó đã đổ không ít tài nguyên thời gian công sức ra nâng đỡ quân cờ của mình, nghĩ sao lại để cho kẻ khác làm hại tới quân cờ quan trọng, phá hủy kế hoạch đã ấp ủ thời gian dài của họ chứ??? Cho nên, Triệu Thiên Cơ tuyệt đối không thể đụng vào vào lúc này. Ít nhất là trước khi hắn có thể giúp thế lực bí ẩn kia thống trị cả khu vực U Châu.”
Không phải sao??? nghĩ sao nếu như không có một thế lực nào đó đứng phía sau chống lực, chỉ dựa vào một vương triều tầm trung mà Triệu Thiên Cơ dám hiên ngang tuyên bố hoài bão hoang tưởng tới mức điên rồ của mình sao???
Hoài bão chỉ là một phần, quan trọng nhất chính là hắn đã bắt tay hợp tác với một thế lực ở khu vực trung ương, và nhận được sự tài trợ vô điều kiện của đối tác, nên mới dám mạnh miệng và hành động như vậy.
Và nắm quyền kiểm soát một vương triều tầm trung sau đó phát triễn, chính là kế hoạch ban đầu cho âm mưu kinh thiên này.
Hèn chi một hoàng từ như Triệu Thiên Cơ khi ném tiền tài trợ cho sự phát triễn của Dương Kiệt với con số khổng lồ mà mắt không chớp lấy một cái, thì do đó chính là một trong những nguồn tài trợ của đối tác giao cho hắn mà thôi.
Không phải tiền của mình, khi sài tất nhiên là tỏ ra hào phóng không chút đau xót như vậy rồi.
“ Con heo mập như vậy, ngay cả Triệu Thiên Cơ cũng vậy, chẳng lẽ mình mãi mãi chỉ là kẻ thất bại thôi sao????” tam công chúa mang theo vẻ mặt đầy bất cam cúi đầu cắn răng nói.
‘ không cần phải thất vọng như vậy, chỉ cần con tu luyện thần công của ta đại thành, tới khi đó ngay cả ngũ đại tông môn cũng phải quỳ xuống thần phục dưới chân con, cái gì mà thế lực bí ẩn gì đó, trừ khi điều động cả lực lượng của thế lực tới đây, nếu không thì cũng đừng mong làm gì được con cả, và điều đó tất nhiên là không thể nào rồi. Cho nên, tới khi đó, con muốn nhào muốn nắn Triệu Thiên Cơ và cả con heo mập đó như thế nào mà chả được chứ???” nhìn thấy đồ đệ cưng thất thểu, lão bà nhanh chóng lên tiếng khích lệ, đồng thời vẽ ra viễn cảnh huy hoàng ở tương lai, kích thích ý chí cầu tiến của tam công chúa.
“ Đúng, chỉ cần thần công đại thành, bổn công chúa đứng trên đỉnh điểm của khu vực U Châu, muốn trả thù thế nào mà chả được chứ???” Tam công chúa nhanh chóng lấy lại ý chí phấn đấu của mình, vô cùng kiên quyết cắn răng nói.
“ đúng, đúng, chỉ cần luyện thành thần công của ta, mọi ước nguyện của con sẽ được tọa nguyện.” nhìn thấy đồ đệ cưng lấy lại nhiệt huyết, lão bà phấn khích cười lớn nói.
“ Đi thôi, không còn gì để nán lại ở nơi này nữa.” tam công chúa lóe qua tia sáng đầy quyết tâm, theo sau sư phụ của mình nhanh chóng rời khỏi khu rừng, quay trở về nơi tu luyện đặc biệt như lời bà lão nói.
--- -------
“ ủa??? Chuyện gì xảy ra ở nơi này thế này????”
Bà lão dẫn theo tam công chúa rời khỏi khu rừng hơn một khắc giờ sau, nhóm Dương Kiệt đột nhiên quay trở lại hiện trường, nhìn thấy cảnh tượng máu thịt bị đóng băng chất đầy như núi, không chỉ của binh sĩ Hắc Kỵ Hoàng Gia, ngay cả Hắc Lân Mã cũng pha trộn vào nhau, không kìm được kêu thót lên vì kinh ngạc.
Vỉ sao nhóm Dương Kiệt quay đầu trở lại, là vì anh ta sực nhớ ra rằng sau khi kết liễu xong Trịnh Hổ, vì muốn giải quyết luôn cả tam công chúa nên nhất thời quên cả việc moi xác con hổ già đó. Đi được nửa đường mới bất chợp nhớ ra, vội vã kéo theo cả nhóm quay lại hiện trường thể thực hiện sự nghiệp moi xác kiếm tiền vẻ vang của mình.
Tuy có thể tam công chúa đã hớt tay trên mình rồi, nhưng còn nước còn tát, không thử qua thì sao biết chứ??? cũng đâu có tốn bao nhiêu thời gian đâu, có là thằng ngu mới không quay lại lượm tiền á.
Nghe lão già đó ba hoa rằng, trên người lão có tới gần một tỷ linh thạch, tuy chỉ bằng một phần tư so với tài sản của Dương Kiệt, nhưng con muỗi nhỏ cỡ nào cũng có thịt đấy chứ nhỉ??
Huống chi lúc nãy trong lúc giao chiến tốn hơn cả tỷ bạc để thăng cấp võ hồn, lúc này quay lại moi xác để bù lại số tiền đã tổn thất.
Chỉ là cả nhóm vừa mới bước vào khu rừng, phát hiện cảnh tượng ghê rợn kỳ bí này, không kìm được run bắn người lên sởn cả tóc gáy.
Hao Thiên Khuyển đi theo phía sau chỉ hừ lạnh một tiếng rồi kiếm chỗ nằm xuống, không thèm quan tâm tới nhóm Dương Kiệt nữa.
Nó tất nhiên là biết rõ lúc nãy trong khu rừng có ẩn núp một tên xuất khiếu tầng thứ 10, thậm chí suýt chút ra tay với Dương Kiệt nếu như anh ta dám thẳng tay trảm sát tam công chúa.
Nhưng khi thấy người đó ngưng lại hành động ra tay, nó cũng chẳng buồn quan tâm tới nữa. Lúc này cũng chẳng thèm nói ra nguyên nhân cho cả nhóm biết.
“ tam công chúa ~~~~!!!!” Dương Kiệt đột nhiên biến sắc, miệng không kìm được kêu thót ra một câu, vội vã chạy tới gần núi xác thịt đó tìm kiếm để xem có mảnh cơ thể của tam công chúa hay không.
Tuy miệng đầy tuyệt tình, nhưng thực ra trong lòng tên khốn này vẫn rất mềm lòng, ít nhiều vẫn còn lo lắng cho an nguy của tam công chúa.
Đúng là đồ miệng nói vậy, lòng lại nghĩ khác mà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.