Chương trước
Chương sau
Chưởng khí của Trịnh Hổ va đập vào cơ thể biến hóa thành cây kích của Dương Kiệt, khiến cho không gian khu vực như bị xé tạch ra, hình thành vô số cơn gió lốc đáng sợ hầu như cuốn bay mọi thứ xung quanh.
Đòn tấn công của hai nguyên thần cộng hưởng vào nhau, tuyệt đối không thể đùa giỡn nữa.
Chỉ là cú chưởng khí của Trịnh Hổ chỉ duy trì được vài giây lập tức bị vỡ nát ra, chỉ có thể khiến thế lao xuống của Dương Kiệt khẽ chững lại một hồi, hầu như không thể làm gì được anh ta cả.
Dương Kiệt khi kích hoạt Giới Vương Quyền X6, ngay cả ngụy xuất khiếu khi đối diện cũng phải thận trọng, huống chi thực lực chỉ là nguyên thần tầng thứ 10 của Trịnh Hổ, cộng thêm lão đang bị nội thương chưa hoàn toàn bình phục và đòn tấn công chớp nhoáng không phải toàn lực, làm sao mà ngăn cản được Dương Kiệt chứ???
Chỉ là chưởng khí của Trịnh Hổ cũng không phải là hoàn toàn vô nghĩa, chính vì vụ va đập tạo ra gió lốc cuốn bay không ít hắc kỵ hoàng gia vẫn còn đang hoang mang chưa hoàn hồn ở phía dưới, vô tình cứu thoát mạng sống của không ít người.
Rầm ~~~~~ rầm ~~~~~ rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Cây kích do Dương Kiệt biến hóa đâm xuống mặt đất rồi lập tức nhấc bổng lên không trung trở lại và lại tiếp tục đâm xuống liên hoàn ba lần, chỉ xóa sổ chưa tới hai trăm mạng kẻ địch, vẫn còn khoảng cách so với dự tính ban đầu của anh ta.
Sắc mặt của cả Dương Kiệt và Trịnh Hổ trở nên khó coi vô cùng.
Tuy chỉ mới vỏn vẹn ba đòn đánh đã xóa sổ gần phân nửa kẻ địch, nhưng Dương Kiệt vẫn chưa tỏ ra hài lòng, vì theo tính toán của anh ta còn phải làm được nhiều hơn thế nữa. Nhưng cuối cùng lại bị phá hỏng bởi tên khốn Trịnh Hổ, thử hỏi có tức điên không chứ???
Còn phía Trịnh Hổ, ba lần bảy lượt bị Dương Kiệt làm cho bễ mặt, tâm trạng vốn dĩ đã tồi tệ của lão càng trở nên trầm trọng hơn nữa, đôi mắt như muốn phóng lửa nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt ở phía xa, hận không thể nhai tươi nuốt sống anh ta ngay tức khắc vậy.
Tam công chúa sau một thoáng bỡ ngỡ hoảng hốt bởi thực lực đáng sợ của Dương Kiệt đã nhanh chóng bình tĩnh lại, tuy hắc kỵ hoàng gia bị xóa sổ gần nửa, nhưng trước khi xuất hiện trong khu rừng vây bắt Dương Kiệt, cô ta đã thông qua truyền âm thạch ra lệnh cho những đội hắc kỵ hoàng gia đang mai phục ở khu vực gần đó tụ tập về đây, chỉ cần một thời gian ngắn nữa thôi, ít nhất phải hơn gần cả vạn kỵ binh xuất hiện trong khu rừng này, tới khi đó chỉ cần bố trí trận hình chiến đấu đặc biệt của vương triều Thiên Ưng, cho dù là xuất khiếu tầng thứ 1 , tầng thứ 2 có mặt ở đây cũng chỉ có nước khoang tay chịu trói mà thôi.
Tất nhiên, đó là trường hợp bản thân cùng đội hắc kỵ hoàng gia còn lại và cả Trịnh Hổ kìm chân được Dương Kiệt để chờ đợi viện binh tới nơi, nếu như để anh ta bỏ trốn được, mọi thứ cũng bằng thừa mà thôi.
“ Lũ phế vật, tránh hết ra để lão phu ra tay ~~~~~!!!” Trịnh Hổ tỏ ra không hài lòng với biểu hiện của nhóm tam công chúa, mang theo giọng điệu miệt thị chế giễu hét lớn một tiếng, quyết định bản thân trực tiếp ra tay.
Nói cho cùng, khi người tu luyện đã đạt tới cảnh giới nhất định, quyết định số phận của một trận chiến chủ yếu dựa vào lực lượng chủ chốt, những binh sĩ quân đội cũng chỉ là hình thức phụ họa thêm mà thôi.
Tam công chúa và hắc kỵ hoàng gia còn sống sót dám giận không dám nói, ai nấy đều lén lén lộ ra vẻ mặt căm phẫn tránh lui ra xa, nhường lại “ đất diễn” cho Trịnh Hổ.
Để xem con cọp già này làm nên trò trống gì không!!
“ thú thật, lão phu cũng có chút bất ngờ trước sự trưởng thành của ngươi, chỉ mới một năm trước, ngay cả đứng vững trước mặt lão phu đã là cả một vấn đề, thế mà giờ nay đã có thể bình an vô sự bởi đòn tấn công của lão phu, nếu như không phải là kẻ thù, ngươi không phải nghiệp chủng của Huyết Ma Đạo, lão phu cũng có chút muốn thu nhận ngươi làm đệ tử.” Trịnh Hổ từ phía sau từ từ bước ra, mang theo tư thế của người đứng ở bề trên mạnh miệng bình phẩm.
“ Xin lỗi, bổn thiếu gia không có diễm phúc đó, vả lại, ông cũng không đủ tư cách trở thành sư phụ của bổn thiếu gia, còn nữa, làm ơn đừng ghép bổn thiếu gia với đám cẩu tạp chủng Huyết Ma Đạo đó.” Dương Kiệt lập tức phản pháo buông lời chế giễu, đồng thời đính chính bản thân không liên quan gì tới Huyết Ma Đạo cả.
Dương Kiệt không phải muốn giải thích hay tẩy trắng tẩy sạch thân phận của mình, chỉ là không muốn mình bị gán ghép với kẻ thù không đội trời chung mà thôi.
“ To gan ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!! Bắc Minh Thần Chưởng, chết đi ~~!!!!” Trịnh Hổ phẫn nộ tung chưởng ấn thẳng về phía Dương Kiệt, một cái đầu lâu khổng lồ xuất hiện há to miệng ra lao thẳng về phía mục tiêu với tốc độ cực nhanh, như thế hổ đói vồ mồi.
“ Lại trò cũ rích này??? Chẳng lẽ Lãnh Binh Cung của ngươi chỉ có thế thôi sao????” Mặc dù miệng đầy chê cười, nhưng Dương Kiệt không dám xem thường, phải biết rằng Bắc Minh Thần Chưởng do Trịnh Hổ thi triễn, uy lực không biết lớn mạnh hơn biết bao nhiêu lần so với Hạ Hầu Quân trước kia.
“ Phì Lũ Bạo Liệt Quyền, ta phá phá phá ~~~~~~~~~~~~!!!!” Dương Kiệt đấm ra một cú đấm khí khổng lồ để đáp trả Bắc Minh Thần Chưởng của Trịnh Hổ ngay tức khắc.
“ Vô ích thôi!!! Đòn tấn công của ngươi sẽ trở thành món ăn bổ dưỡng cho Bắc Minh Thần Chưởng của lão phu, hahaha ….. Hả??? Cái gì????” nhìn thấy Dương Kiệt vùng vẫy trong tuyệt vọng, Trịnh Hổ cười lạnh buông lời chế giễu, hoàn toàn tin tưởng cái đầu lâu sẽ dễ dàng nuốt chửng cú đấm khí của Dương Kiệt. Và tình hình lúc ban đầu quả thật như thế, cái đầu lâu trực tiếp nuốt chửng cú đấm khí vào trong miệng nó, chỉ là nó còn chưa kịp tiêu hóa, đột nhiên bị giật lùi về phía sau dưới ánh mắt đầy kinh ngạc khó tin của Trịnh Hổ.
Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Cái đầu lâu rơi ngã xuống mặt đất ngay trước mặt Trịnh Hổ, lão còn chưa kịp hiểu chuyện gì, cái đầu lâu đã phát nổ ngay tức khắc, nhất thời tiếng nổ vang trời rung động cả mặt đất.
Hiệu ứng đổ ngã và phát nổ đồng thời kích hoạt.
Ngay cả Dương Kiệt cũng không ngờ may mắn như vậy, dự định ban đầu của anh ta chỉ là đánh đẩy lùi cái đầu lâu để bản thân có thời gian né tránh, không ngờ kích hoạt luôn cả hiệu ứng phát nổ, anh ta tỏ ra thích thú khoái trá khi nhìn thấy Trịnh Hổ hoảng hốt la hét kích hoạt chân nguyên trong cơ thể tạo thành lớp lá chắn phòng ngự để phòng chống uy lực cú nổ tung của cái đầu lâu do mình tạo ra.
“ AAAAA ~~~~~~!!!!Đồ khốn ~~~~~!!!!” Do quá bất ngờ và phản ứng hơi chậm chút, nên lúc này toàn thân trên dưới của Trịnh Hổ đều cháy đen bởi vụ nổ do cái đầu lâu tạo ra, tuy không ảnh hưởng gì tới lão, nhưng đã khiến hình tượng của lão lúc này trở nên khó coi vô cùng, thậm chí còn đáng thương hơn một tên ăn mày nữa là.
Tam công chúa và đám hắc kỵ hoàng gia đứng ở phía xa ai nấy đều mặt đỏ phồng lên vì phải cố gắng nén nhịn cười bật ra, lỡ như để con cọp già nhìn thấy thì khổ, nhưng trong lòng mát dạ vô cùng.
Cho đáng đời ~~~~!!!
“ Võ hồn hiện ~~~~~~~~~~~~!!!!” Trịnh Hổ nhận ra với thực lực hiện giờ, tuyệt đối không phải là đối thủ của Dương Kiệt, vậy thì không cần phải giữ thể diện mặt mũi gì nữa, trực tiếp kích hoạt võ hồn cấp 5 của mình lên.
Võ hồn cấp 5 Phi Thiên Bạch Hổ ~~!!!
Một con hổ toàn thân trắng như tuyết, trên lưng có mọc một đôi cánh dơi như giương ra hết cỡ ít nhất cũng phải rộng gần ba, bốn mét là ít. Nó đang ngẩng cao đầu gầm lên một tiếng đầy oai phong, sau đó nhập thẳng vào cơ thể của Trịnh Hổ đã chờ sẵn ở dưới.
Thực lực của Trịnh Hổ tăng một vèo từ nguyên thần tầng thứ 10 lên thẳng tới ngụy xuất khiếu tầng thứ 5 đáng sợ.
“ lão già chơi thật rồi ~~~!!!” Trong lòng Dương Kiệt lập tức trầm xuống.
Cho dù bản thân sử dụng hết át chủ bài, khi đối diện với một ngụy xuất khiếu tầng thứ 5, khoảng cách còn quá xa vời thậm chí không thể chạm tới được.
“ Tuyệt học thần thông, Bạch Hổ Hạ Sơn, chết đi ~~~~!!!” Một khi đã quyết định bộc lộ hết toàn bộ thực lực,thì Trịnh Hổ không muốn tốn thêm thời gian nữa, trực tiếp tung ra tuyệt học mạnh nhất bình sinh, kết liễu kẻ địch càng sớm càng tốt để lấy lại thể diện của mình.
Chỉ cần kẻ chiến thắng áp đảo cuối cùng là mình, thì ai còn dám nói nhăng nói cuội gì nữa chứ??
Gào ~~~~~~~~~~~~~!!!
Bạch Hổ lần nữa xuất hiện, với tư thế hổ đói vồ mồi, cặp răng hàm sắc nhọn hơn cả đao kiếm dính đầy nước bọt há to ra hết cỡ, tựa như một tia chớp lao thẳng về phía con mồi tát thẳng vào đầu mục tiêu.
“ mẹ kiếp, tưởng dễ ăn bố mày lắm hả??? Hệ thống, mau, mau thăng cấp cho võ hồn của lên cấp 6 ngay tức khắc ~~~~~~~~!!!” Đối diện đòn tuyệt học thần thông có uy lực kinh hoàng của Trịnh Hổ, Dương Kiệt không dám do dự không quyết, trực tiếp liên hệ với hệ thống thăng cấp ngay võ hồn cấp 4 hiện tại của mình.
“ Dính dong, hệ thống cần tiêu tốn một tỷ một trăm triệu linh thạch để thăng cấp võ hồn của bạn lên cấp 6, xin hỏi bạn có xác nhận thăng cấp không???” Giọng nói đầy phấn khích của hệ thông vang lên bên tai, có vụ làm ăn lớn như thế này, có thể không vui được sao???
“ Nâng cấp, nâng cấp ngay cho ta ~~~~!!!!” trong túi còn hơn 5 tỷ linh thạch của Triệu Thiên Cơ tặng cho trước kia, lúc này đã có đất dụng võ, hoàn toàn không cần phải đau xót trục tiếp dùng để tăng cấp võ hồn đã kẹt đứng tại cấp 4 quá lâu.
“ Dính dong, võ hồn Huyền Vũ đã được thăng cấp thành công, xin chúc mừng!!!”
“ Võ hồn hiện ~~~~~~~~~~~~!!!!” Huyền Vũ lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu của Dương Kiệt, lúc này thể tích của nó đã to gần bằng một quả núi nhỏ, đầu rùa có rắn quấn cổ ngẩng cao lên rú lên một tiếng đầy phấn khích vì năng lượng gia tăng tới mức đáng sợ trong cơ thể, sau đó nhanh chóng nhập thẳng vào người Dương Kiệt.
“ Võ hồn của hắn ….. không phải là võ hồn cấp 4 sao??? sao có thể ……????” Trịnh Hổ ở phía đối diện không ngừng dùng tay dụi mắt liên hồi, như vừa nhìn thấy ma giữa ban ngày, có chút không thể tin nổi.
Vì theo thông tin mà lão nắm được, võ hồn của Dương Kiệt chỉ là cấp 4 mà thôi, lúc này đột nhiên kích hoạt võ hồn đạt tới cấp 6, thậm chí lớn mạnh hơn cả võ hồn của mình, khiến lão có chút không thể chấp nhận được.
“ chỉ là, cho dù võ hồn cấp 6 thì đã sao nào???” Trịnh Hổ nhanh chóng từ cơn hoang mang bối rối bừng tỉnh trở lại, trong lòng thầm cười lạnh.
Đúng thế, cho dù Dương Kiệt kích hoạt võ hồn cấp 6 đi nữa, cộng với thực lực hiện tại, cũng chỉ ngang ngửa với ngụy xuất khiếu tầng thứ 1, tuy anh ta còn có thể kích hoạt bí pháp gia tăng lực chiến, nhưng theo thông tin nhận được rằng võ hồn của anh ta chỉ giúp anh ta gia tăng năng lực phòng thủ, hoàn toàn không thể gia tăng thêm chút tẹo nào sức chiến đấu cả, nên cho dù cấp 6, hay cấp 7, thậm chí là cấp 8 đi nữa, cũng chỉ bằng thừa mà thôi, cùng lắm phải tốn thêm chút sức mới hạ gục được Dương Kiệt mà thôi.
Sức phòng thủ của ngụy xuất khiếu tầng thứ 1 đối diện với tuyệt học thần thông của ngụy xuất khiếu tầng thứ 5 của mình, cũng chỉ là châu chấu đá xe, lấy trứng chọi đá, đụng cái thì vỡ mà thôi.
“ Tưởng thực lực của bổn thiếu gia chỉ có thế thôi sao??? cứ cười đi, lát nữa sẽ có lúc mày phải khóc cho xem, hừ hừ ~~~!!!” Nhìn thấy Trịnh Hổ vẫn mang theo nụ cười đầy tự tin, Dương Kiệt cười lạnh trong lòng, lập tức ưỡn bụng ra phía trước, miệng hét lớn: “ Phì Lũ Mỡ Bụng Hộ Thể, ta mở ~~~~~~~~~~~~!!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.