Triệu Thiên Cơ tất nhiên là cảm nhận được những ánh mắt nụ cười đầy “ ác ý” do cái hoàng tỷ hoàng đệ ở phía xa đang không ngừng phóng thẳng về phía mình, nhưng hắn cũng tỏ ra không thèm quan tâm để ý đám “ phế vật” đó làm gì.
Một con rồng như hắn không bao giờ rảnh hơi đi quan tâm để ý tới sự khoa tay múa vuốt của lũ kiến yếu ớt chứ nhỉ??
Đúng thế, trong mắt của Triệu Thiên Cơ, ngay cả người được cho là đối thủ “ đáng gờm” nhất của mình trong lời nói của nhiều người, chỉ là một kiến không hơn không kém mà thôi.
Cả đại lục Huyền Thiên này, người đủ tư cách lọt vào đôi mắt xanh và có vị trí quan trọng trong lòng hắn chỉ duy nhất có một người, chính là người đang chỉ thẳng vào mũi hắn quát tháo ngay trước mặt, thập nhị công chúa mà thôi.
Chỉ duy nhất mỗi mình thập nhị công chúa cho hắn được cái cảm giác tin tưởng, ấm áp, cho hắn biết được tình cảm máu mủ ruột thịt là như thế nào. Còn những kẻ khác, ngay cả hoàng đế đương thời, cha ruột của hắn, có sống chết ra sao cũng mặc kệ, thậm chí không buồn quan tâm tới làm gì nữa.
“ Hoàng muội à, dạo gần nay hoàng huynh khá bận rộn, nên không có thời gian nhiều để ghé qua bên muội. Ấy ấy, đừng khóc, đừng khóc, nghe hoàng huynh nói đã, hoàng huynh hứa với muội là, sau khi cuộc thí luyện lần này kết thúc, hàng ngày hoàng huynh sẽ ghé qua bên phủ của hoàng muội kể chuyện để ru muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596922/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.