Rầm ~~~~~~~~~~~~~~!!!
Cánh cửa phòng Dương Kiệt bị đóng chặt lại, anh ta dùng ánh mắt đầy “ xâm lược” nhìn chằm chằm vào Hoàng Dung ở trước mặt, tỏ ra phấn khích tột cùng.
Dưới ánh mắt “đầy xâm lược” của đối phương, Hoàng Dung ửng đỏ cả khuôn mặt, vừa hồi hộp vừa thích thú cộng thêm chút vẻ sợ sệt, như con nai tơ nhút nhát không ngừng lép người về phía bên bàn trà ở giữa phòng như muốn né tránh.
Hoàng Dung càng như thế càng khí ngọn lửa dục vọng trong người Dương Kiệt bùng nổ dữ dội, gào lên một tiếng đầy phấn khích, hai tay dang rộng ra tung người nhào tới chuẩn bị ôm chặt đối phương để “ ăn thịt”.
“ Á ~~~~~~!!!” Hoàng Dung lộ ra vẻ hoảng hốt kêu thét lên, nhưng trong đôi mắt khẽ lóe qua tia sáng tinh ranh, cơ thể khẽ nhích sang một bên, trực tiếp nhường qua Dương Kiệt đang “ hung hăng” nhào tới trong tích tắc.
Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Dương Kiệt vồ hụt mục tiêu, cơ thể trực tiếp tông thẳng vào bàn trà trong phòng, gỗ vụn tung bắn khắp nơi, miệng kêu thét lên đầy đau khổ như con heo bị giết thịt.
“ Kiệt ca ca, không sao chứ??” Hoàng Dung lo lắng chạy tới dìu lấy Dương Kiệt đang nằm ngã sóng soài trên mặt đất, thậm chí đã sứt đầu bể trán, máu chảy đầy mặt.
“ không sao, không sao, tiếp tục, tiếp tục ~~~~!!!” lúc này đừng nói là bị đau chảy máu nhẹ nhàng, cho dù bị xẻ thịt cắt da đi nữa cũng không thể ngăn cản được quyết tâm “ đè” đối phương xuống bằng mọi giá.
Tranh thủ Hoàng Dung đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596903/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.