Lại thêm một vụ nổ kinh thiên động địa nổ ra, uy lực thậm chí đáng sợ hơn cả quả cầu năng lượng của Vạn Niên Thông lúc nãy nữa.
Cả một khu vực rộng lớn lại bị san bằng, cũng may là khu rừng này rộng bạc ngàn vô biên vô giới, nếu không thì cây cối bị hủy hoại nhiều như thế này, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới hệ sinh thái của môi trường. À mà trong khu rừng này chỉ toàn thực vật với vong hồn ác linh, chắc cũng không phải vấn đề gì to tát chứ nhỉ?
Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!! Oẳng oẳng ~~~~~~~~!!!
Tuy đã nhanh chân bỏ chạy, nhưng vẫn không thoát khỏi việc bị dính phải năng lượng đáng sợ do vụ nổ phát tán ra, lúc này cơ thể của Hao Thiên Khuyển nhuộm đầy máu rơi ngã mình trên mặt đất, còn Dương Kiệt và Hoàng Dung do được Hao Thiên Khuyển dùng thân chắn cho, nên vẫn bình an vô sự.
“ Gâu gâu, mẹ kiếp, không ngờ tên “ ma cây” đó lại có khí phách như vậy, dám tự nổ để hủy diệt kẻ thù, chỉ cần chậm chân thêm chút nữa thôi không chết cũng thành tàn phế rồi.” Sắc mặt của Hao Thiên Khuyển khó coi vô cùng, đặc biệt là nhìn thấy lớp lông đen bóng của mình lúc này máu đỏ nhuộm đầy, cắn răng hậm hực nói.
“ không, không sao chứ??” Dương Kiệt vội vã chạy tới bên cạnh quan tâm hỏi han. Ngay cả Hoàng Dung cũng tỏ ra lo lắng không kém, tuy cả hai không ưa gì nhau, nhưng người ta đã dùng thân che chắn cho mình, quan tâm lo lắng cũng là chuyện hiển nhiên.
“ Gâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596893/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.