“ muốn thoát khỏi cảnh tượng khốn khổ như lúc này thì hãy lập tức dẹp bỏ ý định hãm hại ta ngay và luôn, nếu không thì ngươi còn phải khổ dài dài đấy, hi.” Cảm thấy như thế là đủ rồi, Dương Kiệt bèn đưa ra “ gợi ý” để giải thoát cho Hao Thiên Khuyển.
“ oẳng oằng ~~~~~~~~~!!!” Hao Thiên Khuyển không ngừng hít sâu dồn dập, cố gắng bình tâm lại đồng thời chôn vùi sát ý đối với Dương Kiệt vào sâu tận thâm tâm của mình không dám biểu lộ ra nữa. Quả nhiên, cơn đau khủng khiếp đang có dấu hiệu giảm xuống đáng kể.
Lại phải qua thêm một hồi, Hao Thiên Khuyển mới có thể bình ổn trở lại, xem ra ý định sát hại Dương Kiệt đã biến mất tâm trí của nó rồi.
“ Còn không mau mau đứng lên nữa, ngồi thẳng lên ngồi ~~~!!!”
Bốp ~~~~!!! Oẳng ~~~~~~~~~~~~~!!
Dương Kiệt một cước đá thẳng vào bụng Hao Thiên Khuyển, hối thúc nó mau mau đứng dậy.
Cơ hội trả thù ngay trước mắt, tất nhiên là không thể bỏ qua rồi. Mới cách nay không bao lâu bị con chó điên này hành hạ sỉ nhục, thậm chí suýt chút bị ép ăn cái “ thần dược” quỷ quái kia, lúc này không trả thù mới là lạ á.
Đúng với tính cách của Dương Kiệt, có ơn sẽ trả, có thù sẽ báo, không cần phải nể nang ai cả.
Trong đôi mắt của Hao Thiên Khuyển khẽ lóe qua tia sáng căm phẫn, ngay lập tức cảm giác đau nhức ập thẳng vào đầu, khiến nó phải nhanh chóng kìm nến lại cơn thịnh nộ của mình. Mang theo điệu bộ miễn cưỡng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596883/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.