Rầm ~~~~!! Crack ~~~~!!! Rầm ~~~~!!! Crack ~~~~!!! ……
Cơ thể Dương Kiệt như quả tạ hạng nặng được thả xuống từ trên cao, không ngừng đè gãy biết bao cành cây thô to khảm đầy trên vách đá vực thẳm, nhưng điều đó không thể khiến cơ thể nặng hơn cả trăm kg của anh ta chững lại hoặc ngưng rơi xuống, vẫn tiếp tục theo trạng thái nhảy bungee rơi thẳng xuống vực sâu.
Lúc này trong lòng đang căm hận tên Triệu Thiên Phúc tới tột cùng. Mặc dù đã có ý định nhảy xuống vực thẳm để tránh sự truy sát của Ngân Vũ Ưng, nhưng bản thân tự nguyện nhảy và bị kẻ khác tông xuống vực là một khái niệm hoàn toàn khác nhau, không nổi điên lên mới là lạ á.
Mẹ kiếp ~~~!! Đừng để bố mày gặp lại mày thêm lần nữa, bố mày không phang thây xẻ thịt mày ra không gọi là Dương Kiệt nữa ~~~~!!
Rầm ~~~~~~~~~~~~~!!! AAAAAAAAAAAA ~~~~~~~~~~~~!!!
Trạng thái thả rơi duy trì hơn nửa canh giờ, cuối cùng thì Dương Kiệt đã có thể “ an toàn” đáp đất. Cơ thể nặng nề cộng thêm lực hấp dẫn đáng sợ từ trên độ cao rơi xuống lập tức khiến mặt đất hình thành một cái hố sâu gần 5, 6 mét, đất cát khói bụi tung bắn tứ phía.
Ư ~~ ư ~~~~~!!!
Dương Kiệt nằm rên rỉ thoi thót dưới lớp đất cát dày dưới hố sâu, xương cốt toàn thân gần như bị gãy vụn ra hết, đau đớn tột cùng, hoàn toàn không thể nhúc nhích được gì nữa, nếu như không phải là cơ thể của kẻ mạnh một chân tông sư, tuyệt đối không chỉ là tàn phế như lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596876/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.