Vây chứ nãy giờ ma đứng ở đây sao??
Nghe xong câu hỏi của Cửu Thúc, sắc mặt của Dương Kiệt không kềm được đen xì như than.
Mẹ kiếp! Giọng nói du dương thánh thót như chim vàng anh đang hót của mình chẳng lẽ lão không nhận ra sao?? Giờ ở đây cố tỏ vẻ vô tội, lão muốn chơi xỏ dằn mặt mình đây mà.
Kính lão đắc thọ, ta nhịn ~~~~!!!
“ À, ừ, không có gì, hậu bối cũng chỉ mới đứng đây chưa được bao lâu, thực ra cũng phải là chuyện gì quá quan trọng, hy vọng không làm phiền tới Cửu Thúc ạ, chỉ là ……”
“ Ồ, nếu vậy thì đứng đợi thuộc hạ thêm chút nữa nhé, thuộc hạ đang đau đầu về vấn đề chi thu của bang hội chưa thể giải quyết được đây nè.” Không thèm quan tâm tới vẻ mặt “ như không thể tin nổi” của Dương Kiệt, tiếp tục cắm đầu vào tờ giấy trên tay, xem anh ta như không khí vậy.
Cái đẹt gì thế này?? Chẳng lẽ lão không nhận ra là mình đang nói lời khách sáo sao? Đứng đây đợi chút nữa, ta đợi cái đầu ông á!! Hết nhịn nổi rồi, cái gì mà kính lão đắc thọ, dẹp, dẹp hết, bố mày phải quyền đánh trường mẫu giáo, cước đá viện dưỡng lão đây ~~~~!!!
“ À mà thôi, chuyện này cũng không thể giải quyết một sớm một chiều được, bang chủ, có chuyện gì có thể giúp đỡ được ngài không??” trong lúc Dương Kiệt đã xoắn tay áo lên hùng hổ chuẩn bị lao tới dạy cho đối phương một bài học, Cửu Thúc đột nhiên ngẩng đầu lên, lộ ra vẻ tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596868/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.