Mất mặt!! Tuyệt đối là mất mặt ~~~!!
Đường một kẻ mạnh chân nguyên, một đội trưởng của đội quân kỵ tinh nhuệ nhất vương triều Thiên Ưng, thế mà trước mặt thiên hạ bị ngựa hất văng xuống đất với tư thế vô cùng “ khó coi”, tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Lúc này người đàn ông trung niên chỉ muốn phang thây xẻ thịt tên khốn đã khiến mình mất mặt như thế này mới xoa dịu được nỗi đau thể xác lẫn linh hồn đấy chứ.
Nếu như ở nơi vắng vẻ, còn có thể giết người diệt khẩu, vấn đề là, ở ngay trước cổng thành, ngoại trừ thuộc hạ và đám quân đoàn đánh thuê trời đánh kia, trên tường thành ít nhất cũng phải trên vài ngàn cặp mắt trố to ra quan sát diễn biến ở dưới này, muốn bịt miệng tất cả là điều không tưởng.
Ấy ấy, tên đàn ông trung niên thậm chí có thể cảm nhận được đám binh sĩ trên tường thành đang lén lén chỉ chỉ trỏ trỏ thì thầm cười đùa lớn nhỏ sao?? Chắc chắn sáng mai mình sẽ trở thành người “ nổi tiếng” khắp vương thành cho mà xem.
Mặc dù “ sự nổi tiếng” là điều mà người đàn ông trung niên có đánh chết cũng không muốn nhận lấy.
“ Ái da, Ái da, xin lỗi, thành thật xin lỗi, thưa đại nhân, tiểu muội vừa mới đột phá cảnh giới chưa được bao lâu, chưa thể hoàn toàn làm chủ được khí thế của mình, nên vô tình để nó tự phóng thích ra ngoài, khiến " con súc sinh" kia hốt hoảng quật ngã đại nhân xuống đất với tư thế khó coi như thế này quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596865/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.