Đột nhiên cảm nhận một ánh mắt đầy khát khao và rực lửa đang không ngừng phóng thẳng về phía mình, Dương Kiệt không kềm được sởn tóc gáy.
“ Cái thằng này…. Đừng nói hắn là em trai của Đông Phương Bất Bại, Tây Phương Thất Bại à nha, ánh mắt của hắn có ý gì đây, sao có vẻ như muốn nuốt trọn mình vào thế này.” Nghĩ tới điều đó, Dương Kiệt không kềm được run bắn cả người, cơ thể không tự chủ bước lùi về phía sau để giữ khoảng cách với tên Đường Tứ càng xa càng tốt.
“ Thành ý của ta đã giao ra rồi, vậy có thể đi vào trong rồi chứ.” Mặc dù đã tỏ ý né tránh, nhưng không biết là tên khốn cố tình hay vô tình, cứ ép sát vào không ngừng hỏi han đủ thứ, nhiệt tình tới nỗi Dương Kiệt cũng đã có chút chịu không thấu, vội vã kiếm cớ bỏ trốn.
“ Mời vào ~~~~!!” mặc dù vô cùng không cam tâm, nhưng lúc này hoàn toàn không có cớ để giữ chân đối phương, nên đành cắn răng chấp nhận lời đề nghị của đối phương, đồng thời quay đầu nhìn sang hướng khác, không muốn nhìn mặt Dương Kiệt nữa.
Không kiếm chuyện được thì bố mày né tránh vậy, được chứ??
Không muốn nán lại bất kỳ giây phút nào nữa, nhanh chóng thoát khỏi sự đeo bám của tên “ Tây Phương Bất Bại”, tựa như bị ma đuổi chạy thẳng tới cổng đền thở, dùng tay đẩy mạnh cánh cửa một cái, bước thẳng vào trong dưới ánh mắt đầy tiếc nuối vì chưa thiết lập được quan hệ tốt với đối phương của tên Đường Tứ.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596838/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.