Chỉ thấy khói đen đã gần như bao phủ cả thức hải của Dương Kiệt, chỉ còn lại tia sáng nhỏ bé nhấp nháy một cách yếu ớt. Lúc này anh ta đã gần như chìm sâu vào trong bóng tối, không còn tí nhận thức nào nữa, nếu như không phải ý chí và đạo tâm vững chắc còn chống cự một cách yếu ớt, e rằng đã bị Ý Chí Tối Cao chiếm lấy quyền kiểm soát cơ thể rồi. Thế nhưng, thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Lúc này Ý Chí Tối Cao cũng tuyệt đối không dễ chịu chút nào. Sử dụng cả chiêu hy sinh thực lực và sinh khí của mình, thế mà mãi vẫn chưa thể thành công, tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Phải biết rằng lúc này hắn đã tiêu tốn gần phân nửa thực lực và sinh khí, cho dù là gặp phải một kẻ mạnh nguyên thần hay xuất khiếu, cũng phải đầu hàng từ lâu, thế mà con heo mập này vẫn còn có thể chống cự một cách yếu ớt, ý chí và đạo tâm của hắn đáng sợ tới thế sao??
Tuy tổn thất hơi nặng nề chút, nhưng chỉ cần chút nữa thôi, cái cơ thể này sẽ thuộc về mình, hahahaha ~~~~~!!
Sau khi giao chiến với Dương Kiệt, biết rõ thực lực tuy không quá cao, nhưng sức phòng thủ vô cùng đáng sợ, chỉ cần cướp được cái cơ thể này, tuy vẫn không phải đối thủ của Hoàng Long, nhưng khả năng bỏ trốn cực cao, chỉ cần cho mình một thời gian tu luyện, đừng nói là tên Hoàng Long, ngay cả tên mặt thiện cũng sẽ có ngày quỳ xuống trước mặt ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596833/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.