Rời khỏi? Tất nhiên là không bao giờ rồi. Lúc này không còn là vấn đề mình có giành được thánh giáp nữa hay không. Nếu như để cho tên Tử Kỳ Lân lấy được thánh giáp, với tính cách ích kỷ tham lam của hắn, chắc chắn sẽ xưng bá toàn khu rừng Nhân Thú, tới khi đó đừng nói là tranh giành Hoàng Kim Nhân Thú Quả, cho dù muốn ngửi ngửi mùi hương của nó thôi cũng đã là một vấn đề rồi. Tuyệt đối không được để hắn chiếm đoạt được thánh giáp.
Chỉ là với thực lực của mình hiện giờ, tuyệt đối không phải là đối thủ của tên khốn đó. Còn muốn liên minh với những Nhân Thú khác để ngăn cản Tử Kỳ Lân, lúc này có liên hệ cầu cứu chi viện thì cũng đã quá muộn rồi, đợi những Nhân Thú khác kịp tới đây, thánh giáp cũng đã nằm trong tay hắn từ hồi nào rồi.
Làm sao đây? Phải làm sao đây??
Bộ não của Phi Long lập tức vận hành hết công suất. Khẽ liếc nhìn qua Dương Kiệt, đôi mắt lóe qua tia sáng dị thường, nhanh chóng lớn tiếng nói: “ Heo mập, tuyệt đối không được giao thiết bị kích hoạt thánh giáp cho tên khốn đó. Nếu như hắn có được thánh giáp trong tay, tuyệt đối là một đại họa cho cả khu rừng này. Chi bằng chúng ta hãy liên minh với nhau để chống cự lại hắn. Còn chuyện thánh giáp sẽ tính sau. Ít ra sau này nếu như ngươi giao thánh giáp cho ta, ta sẽ không làm hại được gì ngươi như đã hứa với thiên đạo. Nhưng nếu như ngươi giao thánh giáp cho tên khốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596817/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.