Chương trước
Chương sau
Bước tới trước mặt Dương Diễn và Hạ Cơ, phát hiện cả hai đang dùng ánh mắt dị thường nhìn chằm chằm vào mình, lầm tưởng rằng họ đang kinh ngạc bất ngờ và ngưỡng mộ bản thân, Dương Kiệt hí hửng dùng tay vuốt vuốt mái tóc của mình, cười nói: “ Thế nào, kinh ngạc lắm hả? Bất ngờ lắm sao? Không cần phải ngưỡng mộ anh, vì anh chỉ là truyền thuyết mà thôi.”
“ Ngưỡng cái đầu mi á, khai mau heo mập, bộ thánh giáp đó ngươi chôm của ai đấy!!” Hạ Cơ mang theo ánh mắt như nhìn thằng khờ phóng về phía Dương Kiệt, cười lạnh nói.
“ Này này, đừng có vu khống à nha, cho dù là người quen tôi cũng sẽ kiện cô đấy. Bộ thánh giáp này…. Khoan đã, cô gọi đó là bộ thánh giáp, chẳng lẽ cô đã từng nhìn thấy qua đai lưng biến hình này sao?” Nhìn thấy đối phương dám chất vấn mình đang sài đồ chôm chĩa, Dương Kiệt lập tức hùng hổ cân cổ lên cãi, nhưng đột nhiên phát hiện có gì đó sai sai thì phải, ngơ ngác hỏi.
“ Xì, tưởng ai cũng quê mùa như ông sao? Tuy hình thức kích hoạt và ngoại hình có chút khác biệt, nhưng đích thị là thánh giáp không sai.”
Mẹ kiếp ~~~! Vậy mình không phải đang dùng hàng độc quyền rồi ~~~~!! Thánh giáp, đai lưng biến hình ở thế giới này gọi là thánh giáp!! Chẳng lẽ con quỷ hút máu kia đã lừa mình sao??
“ Cho hỏi, thánh giáp mà cô vừa nói, có bán ở Huyền Thiên Đại Lục sao? Giá cả là nhiêu vậy?” Còn nước còn tát, chỉ mong thánh giáp không dễ mua hoặc có giá trên trời, mới gỡ gạc được chút tâm lý bị con quỷ hút máu đi lừa dối mình.
“ Ở khu vực U Châu tuy hơi hiếm chút, nhưng không phải không có, điểm hình là ngũ đại tông môn đều sở hữu thánh giáp trong kho bảo tàng của mình. Muốn phổ biến thì phải đi tới khu vực trung ương, nơi đó các thương hội lớn đều có bán cả. Bộ thánh giáp lúc nãy của ông hình như là thánh giáp trung cấp, có giá dao động từ 2 tới 3 tỷ linh thạch ở khu vực trung ương thì phải.” Hạ Cơ khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, giải đáp câu hỏi của Dương Kiệt.
“ 2, 2 tới 3 tỷ, linh thạch trung cấp, cao cấp hay tuyệt phẩm vậy??” Mặc dù trong lòng đã trầm xuống bắt đầu nổi giận lôi đình, nhưng vẫn cắn răng hỏi cho ra lẽ.
“ Trung cấp? Cao Cấp? ông đang nằm mơ à? Thánh giáp trung cấp cũng không phải là thứ gì quá quý hiếm, chỉ có giá 2 tỷ linh thạch cấp thấp thôi.” Hạ Cơ không bỏ qua cơ hội chế giễu con heo mập trước mặt cười khinh thường nói.
Dương Kiệt tựa như bị sét giáng thẳng vào người, ngơ ngác cứng người nhất thời nói không nên lời.
Giá món đồ chỉ 2 tỷ linh thạch mà con quỷ hút máu khốn khiếp kia dám lấy mình gấp đôi là 4 tỷ, đồ trời đánh kia, bố mày thề không đôi trời chung với mày ~~~~!!!
“ Cho hỏi câu cuối, điều kiện để sử dụng thánh giáp của Huyền Thiên Đại Lục là như thế nào?” Cố gắng kềm nén cơn phẫn nộ muốn giết người lại, cắn răng hỏi thêm câu hỏi cuối cùng.
“ Thánh giáp của Huyền Thiên Đại Lục? Chẳng lẽ thánh giáp của ông không phải….” “ Đừng hỏi nữa, hãy trả lời câu hỏi của tôi trước đã.” “ Hừ hừ, này, ông đang ra lệnh cho lão nương đó hả?” “ Không dám, không dám, đệ lỡ lời, mong tỷ tỷ chỉ giáo cho ạ.” Nếu như không phải muốn biết rõ điều kiện kích hoạt thánh giáp của thế giới này có tốn kém hơn của mình nhiều không, còn lâu mới nhẹ giọng với ả lắm chuyện khó ưa này đấy, ta nhịn ~~~!!
Hài lòng với thái độ xuống nước của đối phương, Hạ Cơ phóng ánh mắt “ thế là biết điều đấy cưng” về phía Dương Kiệt, đắc chí nói: “ Lão nương đã từng nhìn thấy qua mẫu thân kích hoạt thánh giáp một lần trong lúc giao chiến với một đại năng đáng sợ khác. Hình như chỉ cần một viên linh thạch cao cấp là có thể duy trì năng lượng của thánh giáp giao chiến liên tục trong một ngày trời thì phải.”
Một viên linh thập cao cấp, tương đương một trăm ngàn viên linh thạch cấp thấp cho một ngày, một năm là ba mươi sáu triệu năm trăm ngàn linh thạch, mười năm là ba trăm sáu mươi năm triệu linh thạch, hai tỷ chênh lệch có thể duy trì trạng thái sử dụng thánh giáp hết sáu, bảy chục năm liền. Thế mà con quỷ hút máu trời đánh kia không chỉ bán giá cao cắt cổ, trạng thái biến hình chỉ duy trì được 30 phút, muốn kéo dài thêm phải tăng cấp, mới từ cấp 1 lên cấp 2 đã tốn một tỷ, từ cấp 2 lên cấp 3 thì sao? Rồi cấp 4 cấp 5 gì đó, để đạt tới mức duy trì trạng thái biến hình cả ngày phải tốn hết bao nhiêu linh thạch nhỉ?
“Con quỷ hút máu trời đánh kia, ngươi ra đây, ta bảo đảm không đánh chết ngươi, AAAA~~~~~~~~~~~!!” Bị lừa một vốn quá đau, Dương Kiệt phẫn nộ tới mức không tự chủ lao tới trước một cây đại thụ ở gần đó, dưới ánh mắt kinh ngạc hoảng hốt của hai người, đầu không ngừng đập thẳng vào đó, trong lòng phẫn nộ tột cùng, chửi cha mắng mẹ con quỷ hút máu khốn nạn đó, tất nhiên là không thể thiếu tổ tiên mười tám đời của nó luôn rồi.
Dường như hệ thống cũng cảm thấy chột dạ nên lặng đi đâu mất tiêu, không chút phản ứng trước những câu chửi hét một cách thậm tệ của Dương Kiệt nhắm vào mình, có vẻ như mày thích chửi gì cứ chửi, bố mày lấy tiền rồi xem như không nghe không thấy và không biết gì nữa.
Tốn bốn tỷ linh thạch chỉ mua về một sản phẩm bị lược bớt tính năng, trong khi sản phẩm hoàn chỉnh chỉ có giá rẻ hơn gấp đôi, không nổi điên mới là lạ á, cây đại thụ “đáng thương” bị cái “ đầu heo” của Dương Kiệt đập gãy làm đôi.
“ Chỉ, chỉ là….” “ Chỉ là cái gì??” Hai mép mắt chảy đầy nước mắt, ứ miệng quay đầu nhìn về phía Hạ Cơ, chờ đợi những lời đàm tiếu chế giễu của đối phương.
“ Chỉ là thánh giáp của ông dường như là sản phẩm đặc biệt thì phải. Thông thường thì thánh giáp chỉ đơn thuần gia tăng thực lực cho người mặc nó vào, và không có vũ khí đi kèm, ngoài ra cũng không có tuyệt học kỹ năng riêng biệt như thánh giáp của ông.” Hạ Cơ vừa dùng ngón tay vuốt vuốt cằm mình vừa díu mày suy nghĩ nói.
Nghe xong lời nói của Hạ Cơ, đôi mắt Dương Kiệt lập tức rực sáng. Thì ra đai lưng của bố mày là sản phẩm cao cấp, nên mới có giá cao vậy.
Chỉ còn cách dùng lý lẽ như thế này để xoa dịu cơn phẫn nộ mua hố của mình, để dễ chịu hơn chút mà thôi.
“ Dính dong, đúng thế, đúng thế, đai lưng biến hình này là sản phẩm cao cấp, mấy cái thánh giáp tào lao của thế giới này sao mà sánh bằng được chứ, hệ thống luôn mang tới sản phẩm hàng đầu thế giới cho quý khách, thật không thể tin nổi một sản phẩm như thế mà chỉ bán với cái giá rẻ như cho, chúng tôi gọi đó là "chất"….”
“Chất cái đầu ngươi á ~~!! đã bán hàng lừa đảo mà còn ở đó già mồm,Biến ~~~~~~~!!!” Nghe xong câu giải thích “ cứu bồ” của Hạ Cơ, con quỷ hút máu lại lần nữa lộ diện, hí hửng lên tiếng ba hoa tung hô về những sản phẩm có một không hai mà mình đã bán cho Dương Kiệt. Cái giọng điệu quảng cao giống hệt như một giáo chủ truyền giáo bán sản phẩm mà anh ta vô cùng phản cảm ở thế giới của mình, khiến Dương Kiệt phẫn nộ gào lớn một tiếng, trực tiếp khóa chức năng giao lưu, không thèm nghe những lời nói đầy “ gian dối” của con quỷ hút máu trời đánh đó nữa.
Mẹ kiếp, cái thứ giọng điệu đó không biết là con quỷ hút máu này học của gã giáo chủ kia hay gã giáo chủ kia học của hắn đây, sao giống nhau thế này nhỉ?
“ Lên đường thôi, phải tìm cho bằng được tên khốn đầu sư tử kia, giết hắn bằng mọi giá ~~~~!!!”
Cố gắng thu xếp lại tâm trạng của mình, trực tiếp vẫy vẫy tay ra hiệu cho Dương Diễn và Hạ Cơ, đồng thời không quên việc truy sát tên thủ lĩnh đã bỏ trốn lúc nãy. Không chỉ muốn giết hắn để kiếm đủ điểm kinh nghiệm thăng cấp, ngoài ra còn định dùng tên khốn đó làm bia trút giận cho mình lúc này.
Dương Diễn và Hạ Cơ đưa mắt nhìn nhau một cái, có chút chịu không nổi tên khốn có máu điên và tính khí thất thường như thế này. Nhưng cũng chỉ do dự vài giây, nhanh chóng đuổi theo phía sau Dương Kiệt đang hùng hổ hiên ngang đi sâu vào trong khu rừng Nhân Thú.
-----
Hì hục ~~ hì hục ~~~~~~~!!
Rầm ~~~~~~!!!
Cái cơ thể nặng nề của tên thủ lĩnh đã bỏ trốn rơi ngã sóng soài trên mặt đất, hít thở một cách dồn dập, sắc mặt vẫn còn chưa hết tái xanh vì hoảng sợ.
“ Mẹ, mẹ kiếp, không ngờ con heo mập đó lại sở hữu bí pháp và thánh giáp đáng sợ như thế này, nếu như mình có những thứ đó thì…..” Mặc dù lòng tham nổi lên ngùn ngụt, nhưng vẫn không mất hết lý trí, lúc này lao ra cướp thánh giáp của con heo mập đó, chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết cả. Phải tìm cách, đúng thế, phải suy nghĩ tìm phương pháp hoàn hảo mới được.
Trong đầu đột nhiên lóe qua một dòng suy nghĩ, trên khuôn mặt sư tử xấu xí lộ ra nụ cười gian hiểm. Hít sâu một hơi vào người, từ dưới đất đứng bật dậy, quay đầu về phía hướng đông sâu vào trong khu rừng Nhân Thú, cơ thể tựa như cơn gió lốc phóng thẳng về phía trước và biến mất hút vào trong đó.
Di chuyển hết nửa ngày trời, cuối cùng tên đầu sư tử đã xuất hiện ngay trước một tòa kiến trúc nhân tạo khổng lồ nằm gần vị trí trung tâm của khu rừng Nhân Thú.
Tòa kiến trúc này có diện tích rộng gần cả ngàn mét vuông, do vô số viên đá xám xanh khổng lồ xây dựng mà thành. Tựa như một toàn kiến trúc lâu đài kiên cố nằm sừng sững giữa khu rừng.
Nhìn chằm chằm vào tòa kiến trúc ở trước mặt, trong đôi mắt tên đầu sư tử khẽ lóe qua tia sáng căm thù và phẫn nộ, nhưng nhanh chóng được hắn che giấu đi. Hít sâu một hơi vào người, rảo bước bước thẳng về phía lối vào của tòa lâu đài.
“ Đứng lại ~~~!!” “ ai đó ~~~~~!!” Vừa bước tới gần lối vào, lập tức bị hai con quái thú khác có đầu con cáo và con hươu cản lại.
“ Ối trời nhìn kìa, đó chẳng phải là kim sư đại nhân sao? Haha, sao không chui rút trong cái động của mình mà dám bén mảng tới nơi này thế, bộ không nhớ mệnh lệnh của “Phi Long đại nhân” của bọn ta rồi sao? Hay là dạo này cái động chuột của nhà ngươi bị ai đó đập nát luôn rồi, phải đi lang thang đây đó chăng??”
“ Thôi nào, thôi nào, dù sao cũng từng là đồng bọn với nhau, nói thế chẳng khác nào chê cười kim sư đại nhân ngay cả cái động của mình cũng không giữ nổi sao? Hahaha ~~~~~!!” Nhìn rõ khuôn mặt của tên đầu sư tử, hai tên phụ trách canh gác ngoài cổng không kềm được khẽ ngơ người, nhưng nhanh chóng bừng tỉnh, không ngừng phóng những nụ cười và lời nói đầy chế giễu về phía đối phương.
Tên đầu sư tử đã giận tới nỗi toàn thân run rẩy. Vừa mới bị con heo mập truy sát đuổi cổ khỏi lãnh địa của mình, giờ đây lại bị hai tên phế vật tông sư tầng thứ khinh thường chế giễu, nếu như không phải vì quy định của khu rừng Nhân Thú và đang mưu mô nhắm vào tên thủ lĩnh của đối phương, e rằng đã một chưởng vỗ chết hai tên khốn miệng ngậm đầy phân ở trước mặt rồi.
Cố gắng nén lại cơn căm phẫn gần như muốn bùng nổ của mình lại, chắp tay thi lễ nói: “ Mong hai vị huynh đệ chuyển lời giùm cho “ Phi Long đại nhân” rằng, kim sư có việc muốn trao đổi với người ạ.”
“ haha, trao đổi?? Ngươi tưởng ngươi là ai? “Phi Long đại nhân” là ai? Muốn trao đổi là trao đổi à? Ngươi có tư cách gì ở đây? Mau mau cút về cái ổ chuột của ngươi, còn lảng vảng ở nơi này, đội chấp pháp bắt gặp xử lý ngươi thì đừng có trách à nha ~~~!!” “ đúng, đúng, cút về cái ổ chuột của ngươi ngay tức khắc.”
Dưới tiếng cười chế giễu của hai tên canh cổng, tên đầu sư tử chỉ cười lạnh nói: “ Được thôi, chuyện này liên quan tới việc tranh giành hoàng kim nhân thú quả của mười ngày sau, nếu như vì các vị không báo cáo lại với “Phi Long đại nhân”, khiến ngài bị vuột mất cơ hội, sau này đại nhân truy cứu xuống, thì đừng có trách vì sao.” Không chút do dự quay người lại tạo ra tư thế rảo bước rời khỏi, vừa đi vừa lẩm bẩm nói nhỏ: “ Phi Long đại nhân không thể giao dịch, vậy thì mình đi tìm “ Bạch Hổ đại nhân” tiến hành giao dịch vậy.”
“ Khoan, khoan đã ~~~~!!” Hai tên canh gác ngơ người khi nghe nói tới “hoàng kim nhân thú” quả, đợi tới khi bừng tỉnh đã nghe thấy tiếng nói lẩm bẩm của tên đầu sư tử, giật mình hoảng hốt vội vã đuổi theo phía sau cản lại không cho hắn rời khỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.