Chương trước
Chương sau
Đúng thế, người vừa xuất hiện chính là Diệp Thiên Hành cùng Đường Tứ, phụ trách bên măt trận Thiên Kiếm Tông. Chúng xuất hiện ở nơi này, nghĩa là số phận của các đệ tử Thiên Kiếm Tông đã được an bài rồi nhỉ?
Khí thế của Diệp Thiên Hành lúc này phát tán ra, tuyệt đối là một chân nguyên tầng thứ 4, còn Đường Tứ cũng có chung một cảnh giới với hắn. Chỉ là lúc này khí thế của cả hai lúc mạnh lúc yếu, vẫn chưa bình ổn hoàn toàn.
Tâm trạng của Diệp Thiên Hành lúc này tốt đẹp hơn bao giờ hết, trên môi lộ ra nụ mỉn cười khẽ ngật đầu với em gái của mình, lại từ trong lòng lấy ra vài viên tinh huyết cầu chia bớt qua cho Hạ Hầu Quân và hai tên đệ tử kia. Tất nhiên, lúc này chúng chỉ vô cùng thận trọng bỏ vào trong nhẫn càn khôn của mình chứ không dám tiếp tục hấp thụ nữa.
Cái gì cũng có giới hạn, nuốt nhiều quá không chừng vỡ bụng mà chết.
Hai anh em đứng sang một bên trò chuyện cười đùa với nhau, chúng còn đang phải chờ đợi kết quả ở mặt trận phía Bách Hoa Cốc.
Cũng không cần phải chờ đợi quá lâu, hình bóng của Tư Mã Phong Vân cùng một cô gái có khuôn mặt trong sáng ngây thơ, trên người mặc bộ trang phục của môn phái Bách Hoa Cốc và một cô gái nữa có thân hình bốc lửa gợi cảm, trang phục hở hang đặc chưng của Khoái Hoạt Lâm từ phía xa xuất hiện. Xem ra mặt trận bên kia cũng đã ngã ngũ rồi.
Khí thế của Tư Mã Phong Vân vẫn chỉ là một chân nguyên tầng thứ 2 vì hắn không thể tiếp tục hấp thụ tinh huyết nữa, còn hai cô gái đi theo phía sau hắn đều đã trưởng thành thành một chân nguyên tầng thứ 3 hết rồi.
Tốc độ tăng trưởng quả thật đáng sợ!!
Nhưng cũng phải thôi, tinh huyết của đệ tử tam đại môn phái cộng lại, gần năm, sáu chục người trở thành phân bốn cho chúng, không tăng trưởng mạnh mới là lạ á.
“ Mọi chuyện thuận lợi chứ?” Diệp Thiên Hành bước tới trước mặt Tư Mã Phong Vân hỏi.
“ Đặc sứ hãy yên tâm, không có gì quá khó khăn trong phi vụ này ạ.” Tư Mã Phong Vân vẫn với nụ cười đầy tự tin trên môi, vừa giao huyết tinh cầu đã được chia tách ra sang cho Diệp Thiên Hành vừa nói.
Thực ra trong lòng hắn lúc này đang căm phẫn vô cùng. Và người khiến hắn căm phẫn như thế này không ai khác chính là tên khốn Dương Kiệt, nếu như không phải hắn, lúc này mình tuyệt đối không chỉ là một chân nguyên tầng thứ 2 như lúc này.
Còn việc hắn bị trọng thương là do hộ thân phù của Diệp Tuyền gây ra, đã bị hắn phất lờ đi, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ vào đầu của Dương Kiệt.
Cũng phải thôi, dám bất mãn với Diệp Tuyền, không sợ người ta một chưởng vỗ thẳng vào người nữa sao? Tới lúc đó không biết đi khóc với ai đây?
“ Vậy thì hiện giờ chỉ còn lại Khoái Hoạt Lâm và Thánh Hỏa Tông. Địa chỉ tập kết của Khoái Hoạt Lâm chúng ta biết rõ, chỉ là pháo triệu tập đang nằm trong tay của Hạ Cơ, với tính cách thất thường của ả, không chừng ả nổi hứng thay đổi địa chỉ tập kết cũng không chừng, như thế thì làm sao mà bố trí Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận đây??” Diệp Thiên Hành tỏ ra vô cùng đau đầu vì không thể nắm thế chủ động như đối với Lãnh Binh Cung, Thiên Kiếm Tông và Bách Hoa Cốc.
Muốn bố trí Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận phải tốn trên nửa canh giờ. Nếu như lúc này bố trí sẵn ở nơi tập kết của Khoái Hoạt Lâm, Hạ Cơ chạy tới chỗ khác tập hợp đệ tử trong môn phái, chẳng khác nào thành công cốc sao?
Không như Mộ Dung Tuyết, người được đặc cách tự do hành động một mình, và bản thân cô ta cũng không thích rườm rà phiền phức, nên trước khi đi vào bí cảnh đã giao lại pháo triệu tập cho “Lâm Nhi” ( cô gái có khuôn mặt trong sáng ngây thơ đi chung với Tư Mã Phong Vân),Hạ Cơ với tính cách chuyên quyền đã giữ pháo triệu tập trong người không giao cho bất kỳ ai cả. Nên lúc này khiến người của Huyết Ma Đạo lâm vào thế khó xử.
Phực ~~~~~~~~~!!
Trong lúc Diệp Thiên Hành đang suy tính phải xử lý như thế nào, phía trên không trung ở phía xa đột nhiên xuất hiện một chiếc giường dạng khí khổng lồ. Chính là biểu tượng tập hợp của đệ tử Khoái Hoạt Lâm, và Hạ Cơ đã kích hoạt nó.
“ Quả nhiên, ả Hạ Cơ đã thay đổi vị trí tập kết ~~~!!” Đôi mắt của Diệp Thiên Hành đã díu chặt lại khi phát hiện vị trí tập kết của Khoái Hoạt Lâm nằm ngược với hướng tập kết đã chỉ định sẵn.
Cũng may là mình chưa tốn sức bày trận ở vị trí định sẵn, nếu không thì uổng phí hết tài nguyên để bố trận.
Phải biết rằng để bố trí thành công một trận pháp kỳ bí như thế này, cái giá phải trả không rẻ chút nào. Huyết Ma Đạo phải chuẩn bị một thời gian dài mới thu thập đủ số vật liệu cần thiết để sử dụng trong bí cảnh thí luyện lần này.
‘ Đặc sứ khéo lo, với thực lực của chúng ta hiện giờ, trực tiếp vây giết người của Khoái Hoạt Lâm, tranh thủ tinh huyết trên người chúng như tan biến hết, nhanh tay bố trí Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận, kết quả cũng như nhau thôi mà.” Hạ Hầu Quân tỏ ra vô cùng tự tin với thực lực của bản thân hiện giờ, mạnh miệng lên tiếng nói.
Diệp Thiên Hành khẽ díu mày suy nghĩ về lời nói của Hạ Hầu Quân, cảm thấy có lý. Với thực lực hiện giờ của Huyết Ma Đạo, tuy mọi người vẫn chưa thế phát huy hết toàn bộ thực lực của mình, nhưng chỉ để vây giết mười mấy tên đệ tử của Khoái Hoạt Lâm, không phải là chuyện quá khó khăn.
Đáng sợ nhất trong Khoái Hoạt Lâm cũng chỉ mình Hạ Cơ mà thôi, chỉ cần Hạ Hầu Quân và mình ra tay vây lấy ả tiện nhân đó, những tên đệ tử khác chỉ như những con dê béo giữa vòng vây những con sói đói khát của phê mình, không phải sao?
“ Khoan, khoan đã đặc sứ, bên Khoái Hoạt Lâm có dị thường.” Trong lúc Diệp Thiên Hành định lên tiếng chấp thuận lời đề nghị của Hạ Hầu Quân, tiếng nói của nữ đệ tử của Khoái Hoạt Lâm vang lên.
“ Chuyện gì??” Diệp Thiên Hành díu mày hỏi, trong lòng cảm thấy bất an.
“ Người của chúng ta đang ở nơi tập kết vừa truyền tin nói rằng, ngoại trừ Hạ Cơ, ngay cả Dương Diễn của Thánh Hỏa Tông cũng đang có mặt ở đó ạ.” Nữ đệ tử của Khoái Hoạt Lâm nhanh chóng trình báo.
“ Cái gì??” “ Tên khốn Dương Diễn của có mặt ở đó??” “ Vì sao tên Dương Diễn lại đi chung với Khoái Hoạt Lâm thế này?”
Cả Diệp Thiên Hành, Hạ Hầu Quân và Đường Tứ đều không kềm được kêu thét lên vì kinh ngạc. Còn Tư Mã Phong Vân mang theo vẻ mặt trầm tư, tựa như đang suy tính điều gì đó.
Dương Diễn, tuyệt đối là một cái tên ác mộng đối với các đệ tử ngoại môn của ngũ đại môn phái. Không ai biết rõ thực lực của hắn lớn mạnh tới đâu, vì trước giờ chưa ai có thể ép được hắn phải thi triễn hết thực lực của mình. Những người có thể ép được hắn làm điều đó, đều đã trở thành vọng hồn dưới thanh kiếm trong tay hắn rồi.
Dương Diễn, tuyệt đối là một người vừa bí ẩn vừa đáng sợ.
Đó là lý do vì sao Huyết Ma Đạo dám ra tay với Thiên Kiếm Tông, dám ra tay với Lãnh Binh Cung và Bách Hoa Cốc, vẫn chưa dám ra tay với Thánh Hỏa Tông mà phải đợi tới sau cùng, đợi tới khi hấp thụ đủ tinh huyết trở lên lớn mạnh càng nhiều càng tốt, mới dám động tay với Thánh Hỏa Tông, vì trong Thánh Hỏa Tông có một người tên Dương Diễn.
“ Dương Diễn thì sao? Hắn cũng chỉ là một tên đệ tử ngoại môn như chúng ta, thực lực của hắn lúc này cùng lắm chỉ đạt chân nguyên tầng thứ 2, tầng thứ 3 là cùng, với thực lực của chúng ta hiện giờ, sợ gì hắn chứ??” Hạ Hầu Quân gần như gào thét lên một cách hùng hổ, thực ra là để che giấu đi nỗi ám ảnh của hắn đối với Dương Diễn mà thôi.
Hắn vẫn còn chưa quên được lần giao chiến trong đại hội giao lưu liên tông môn của một năm trước. Lần đó hắn ngông cuồng tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình, tung hoành trên lôi đài không có đối thủ, ngay cả Ngạo Văn Long cũng tỏ ra lếp vế. Lúc đó tựa như một thiên binh thần tướng từ trên trời giáng lâm, thiên hạ vô địch. Cho tới khi một bóng người mảnh khảnh yếu ớt, khuôn mặt tầm thường tới mức ném vào đám đông không ai phân biệt ra bước lên lôi đài. Đã trở thành ác mộng dày vò hắn một thời gian dài.
Dương Diễn, chính tên khốn đó ~~~!! Chính tên khốn đó đã kéo mình từ trên thiên đường xuống địa ngục.
Cho dù dùng đủ mọi cách, kích hoạt cả võ hồn, thi triễn hết mọi tuyệt học uy lực kinh thiên động địa của mình ra, cũng không chống đỡ nổi mười chiêu của hắn.
Đúng thế, Dương Diễn chỉ tốn mười chiêu đã bại được tên Hạ Hầu Quân đang đứng tít trên tận mây xanh.
Hạ Hầu Quân thậm chí nghi ngờ rằng lúc đó hắn thậm chí chưa thi triễn hết một nửa thực của mình nữa là.
Cách biệt đáng sợ tới mức độ đó sao?
Đó là lý do vì sao hắn tỏ ra khát khao sức mạnh, bán mình cho Huyết Ma Đạo, chỉ vì muốn nhanh chóng sở hữu thực lực lớn mạnh, đánh bại tên khốn Dương Diễn, tên khốn đã gần như trở thành tâm ma của mình rồi.
Mặc kệ tiếng gào thét trông hùng hổ nhưng thiếu tự tin của tên Hạ Hầu Quân, bầu không khí ở đây đột nhiên trở nên ngột ngạt căng thẳng hơn bao giờ hết, khác xa với không khí phấn khích vui vẻ như lúc nãy.
Thực ra nếu chỉ mỗi mình tên Dương Diễn chưa chắc đáng sợ, Huyết Ma Đạo biết bao nhiêu người, chỉ cần vây giết hắn, cho dù hy sinh không ít người, ít nhất cũng có thể đánh hắn trọng thương.
Chỉ là lúc này hắn đang đi chung với Hạ Cơ và hơn chục tên đệ tử Khoái Hoạt Lâm lại là một chuyện khác. Nếu như chúng hợp sức với nhau, người của Huyết Ma Đạo tuyệt đối bị xóa sổ chứ chả chơi đâu.
“ Tư Mã Phong Vân, có cách nào không?” Vào những thời khắc như thế này, phải trông cậy vào cái đầu của Tư Mã Phong Vân rồi. Chứ tên tứ chi phát triễn đầu óc đơn giản như Hạ Hầu Quân chả nhờ vả được gì đâu.
“ Có gì khó khăn đâu, chỉ là chuyện đơn giản thôi mà.” Tư Mã Phong Vân với nụ cười tự tin đặc chưng của mình, cười nhẹ nói.
Nghe thấy lời đảm bảo của Tư Mã Phong Vân, người của Huyết Ma Đạo lập tức thở phào nhẹ nhõm. Xem ra tất cả mọi người đều tin tưởng tuyệt đối vào cái đầu của hắn.
Cũng phải thôi, Diệp Thiên Hành dám tin tưởng trao cho hắn Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận để gài bẫy Dương Kiệt, dẫn đầu nhóm đi phục kích đệ tử Bách Hoa Cốc, nếu như không phải tin tưởng vào năng lực tuyệt đối của hắn, sao dám làm thế chứ?
Ngay cả Diệp Tuyền có thành kiến với Tư Mã Phong Vân vẫn không tỏ ra nghi ngờ năng lực của hắn, nếu không thì làm gì có chuyện nghe theo lời hắn đã giao sợi dây chuyền hộ thân phù cho Lâm Thu Nguyệt để giao cho Dương Kiệt chứ?
Tất cả đều là do Tư Mã Phong Vân yêu cầu, mục đích là để dễ dàng định vị Dương Kiệt trong bí cảnh nhưng vẫn chưa có cách nào tốt nhất. Nhưng khi biết được thân phận của Diệp Tuyền, trong đầu lập tức lóe qua mưu kế của mình, lên tiếng yêu cầu Diệp Tuyền giả vờ tặng một thứ gì đó cho Dương Kiệt, và hắn sẽ gắn pháp trận theo dõi trên đó, tất nhiên là kèm theo lời hứa sẽ chèo kéo về phía Huyết Ma Đạo bằng mọi giá mới thuyết phục được cô ta ngật đầu. Chỉ là hắn không ngờ lại sau đó lại nhận thêm một nhiệm vụ khác và xảy ra tình huống lấy đá tự chọi chân mình, bị hộ thân phù kích hoạt hộ chủ phá tan võ hồn của hắn. Lúc này nghĩ là vẫn còn hối hận vô cùng.
Chỉ thấy Tư Mã Phong Vấn ghé sát bên tai Diệp Thiên Hành nói nhỏ vài câu, Diệp Thiên Hành lập tức nộ ra nụ cười hiểu ý và hài lòng, quay sang đám người có mặt ở đây nói: “ bắt đầu từ bây giờ, tất cả hãy tuân theo mệnh lệnh của Tư Mã Phong Vân vô điều kiện, nếu như để ta biết tên nào dám giở trò, thì đừng có trách.” Câu nói vừa dứt, phóng ánh mắt cảnh báo về phía Hạ Hầu Quân.
Hạ Hầu Quân chỉ biết ngượng cười không dám phản bác. Thực ra trong lòng hắn cũng không muốn phản bác làm gì, nếu như tên Tư Mã Phong Vân quả thật có cách giải quyết tên khốn Dương Diễn, nghe theo lời hắn thì đã sao nào.
‘ Tốt, bắt đầu hành động ~~~!!” Khẽ ngật đầu với Tư Mã Phong Vân một cái, sau đó trực tiếp quay người rời khỏi hiện trường, như đang đi đâu đó thì phải.
Tư Mã Phong Vân cũng không chút do dự, từng câu từng câu mệnh lệnh ban xuống, người của Huyết Ma Đạo lập tức nghe lệnh thực thi ngay tức khắc.
Rốt cuộc “ cáo già” định giở trò gì nữa đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.