Chương trước
Chương sau
Trận tiếp theo Chu Nhất Thông VS Lý Uyển Dung.
Tên khốn vẫn với lối đánh cực kỳ đê tiện của mình, đứng yên một chỗ cho đối thủ đánh thoải mái thậm chí không buồn phản công làm gì. Đợi tới khi Lý Uyển Dung đánh hết nửa ngày trời, chân khí hao hụt hết sạch, một cú đấm đấm bay cô ta xuống lôi đài giành được chiến thắng và tiếng gào thét chửi rủi của đám đệ tử nam hâm mộ Lý Uyển Dung. Nhưng tên khốn vẫn tỏ ra dương dương tự đắc, thậm chí học thêm Dương Kiệt làm ra những động tác khoe cơ bắp để chọc ghẹo khán giả. Không ít người đã chuẩn bị lao lên xé xác tên khốn vô liêm sỉ đó rồi.( Nếu như trọng tài không ngăn cản).
Điều đáng khinh bỉ nhất của tên khốn này chính là, ngoại trừ mặc bộ giáp nặng đề phòng người khác đẩy ra khỏi lôi đài, trước mỗi trận đấu hắn còn nhai thêm một viên thuốc tê mất cảm giác, để khi hứng trọn những chiêu đánh của đối phương không còn cảm thấy chút đau đớn gì cả.
Theo quy định của đại hội tỷ võ, thí sinh không được cắn thuốc gia tăng lực chiến, trong lúc giao chiến không được sài dược liệu phục hồi. Thuốc gây tê không thể gia tăng lực chiến, cũng không thể phục hồi nên không thuộc diện bị cấm, hắn có thể sài thoải mái. Còn việc chửi hắn cắn thuốc, hắn lập tức phản bác lại rằng: “ Mấy tên kia sau khi giao chiến xong cũng ngồi nhai thuốc để phục hồi chân khí và điều trị, tại sao chúng cắn thuốc được mà ta không cắn thuốc được.”
Một câu hỏi ngược khiến tất cả mọi người đều câm nín, không ai phản bác được hắn cả.
Trận được kỳ vọng tiếp theo diễn ra những Tư Mã Phong Vân và Triệu Tử Trung.
Hai người vốn có hiềm khích với nhau, nên vừa vào trận trực tiếp lao vào liều mạng mà không cần phải thăm dò gì cả.
Trận chiến ác liệt không thua kém gì trận đấu giữa Dương Kiệt và Dương Diễn. Cuối cùng Tư Mã Phong Vân kích hoạt võ hồn cấp 5 “ Đại Lực Kim Cang Hùng”, thi triễn tuyệt học thần thông “ Hùng Phá Thương Khung”.
Một con gấu khổng lồ to gần 10 trượng toàn thân phủ đầy lông lá vàng ánh kim, hai chi vỗ ngực, đầu ngẩng cao gào thét, tựa như có thể phá vỡ bầu trời vậy.
Phía bên kia Triệu Tử Trung cũng không phải dạng vừa, tuyệt học thần thông “ Bạch Cốt Huyết Ma Thương”. Một lỗ đen hình ốc xoắn khổng lồ xuất hiện ngay trên không trung. Lỗ đen nhanh chóng phình to ra, một chiếc bóng không thua kém gì Đại Lực Kim Cang Hùng từ trong lỗ đen phóng ra, xuất hiện trước mặt công chúng.
Một chiến binh cưỡi trên một con ngựa bằng xương trắng không có chút máu thịt, và bản thân chiến binh đó ngoại trừ bộ giáp bạc tinh luyện trên người, mọi vị trí cũng đều là xương trắng, hai tròng mắt xương sọ nhấp nháy đóm lửa màu tím đáng sợ.
Bạch cốt âm binh ~~~!!
Roẹt ~~~~!!
Bạch Cốt Âm Binh đưa tay xuống xương đùi bẻ mạnh một cái, khúc xương đùi lập tức vỡ ra nắm gọn trong tay, khúc xương đùi chỉ trong nháy mắt hình thành một cây thương xương màu đỏ rực như máu, với tư thế ném thương ném mạnh về phía trước, thương xương vuột ra khỏi tay phóng thẳng về phía Đại Lực Kim Cang Hùng ở trước mặt với tốc độ xé gió.
Đại Lực Kim Cang Hùng phẫn nộ gào lớn một tiếng, bàn tay thô to hơn hai chiếc xe buýt cộng lại trực tiếp vỗ thẳng vào cây thương xương đang bắn tới.
Pằng ~~~~~~~~~~~~!!
Cây thương bằng xương đập tức bị vỡ nát ra thành vô số mảnh. Chưa ngừng lại ở đó, Đại Lực Kim Cang Hùng sau khi bị đẩy lùi sau cú va chạm lúc nãy, phẫn nộ lao thẳng về phía trước, hai chi dang rộng ra với tư thế “ cái ôm nồng ấm” ôm thẳng vào chiến binh trên lưng ngựa.
Bạch Cốt Âm Binh tất nhiên là không thể nhắm mắt chịu trận rồi, một cây thương xương mới xuất hiện trên tay ngay sau khi rút một khúc xương trên cơ thể của mình ra. Hai chân thúc mạnh vào bụng ngựa, với tư thế xung phong đâm thẳng về phía Đại Lực Kim Cang Hùng đang lao tới.
Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~~!!
Tiếng va đập kinh thiên động địa vang lên, không ít khán giả chịu đựng không nổi sức ép đáng sợ từ vụ va đập phát tán ra, trực tiếp miệng phun máu quỳ ngã xuống đất.
Vụ va đập đáng sợ khiến cả hai võ hồn trực tiếp trọng thương phải quay trờ về cơ thể chủ nhân của mình. Tư Ma Phong Vân và Triệu Tử Trung miệng phun máu, mặt mày tái mét. Nhưng nếu tinh ý, sẽ phát hiện Triệu Tử Trung bị nặng hơn Tư Mã Phong Vân.
Cố gắng nén lại nội thương trong cơ thể, thi triễn Phong Vân Đột Biến lao tới trước mặt Triệu Tử Trung, một chiêu “ Bài Vân Chưởng” ấn thẳng vào ngực đối phương. Triệu Tử Trung đang bị nội thương không đủ sức cản phá, hứng trọn cú chưởng bị đánh bay ra khỏi lôi đài.
Triệu Tử Trung rơi khỏi lôi đài, mang theo vẻ mặt bất cam nhìn Tư Mã Phong Vân giành lấy chiến thắng. Tất nhiên, chiến thắng của Tư Mã Phong Vân cũng không dễ dàng chút nào. Tuy không tới nỗi bị đánh vỡ võ hồn như Tống Thiên Hành, nhưng những trận tiếp theo phát huy được một nửa thực lực đã là khá lắm rồi.
Tốp 5 hình thành để lại vô vàn cảm xúc phấn khích, tiếc nuối của khán giả trên khán đài.
----
“ Nơi này là nơi nào? Úi da, đau ~~~!!” Không biết ngất đi bao lâu, Dương Kiệt từ trong hôn mê giật mình tỉnh dậy, theo phản xạ tự nhiên bật người ngồi dậy. Động tác khá mạnh đụng chạm tới vết thương trên bả vai, cơn đau khủng khiếp khiến anh ta nhăn nhó mặt mày.
Cũng may là vết thương đã được xử lý vô cùng kỹ thuật, cho dù tác động mạnh thế mà cũng không bị chảy máu.
Hít hà, hít hà ~~~~!!
Hít sâu dồn dập kềm nén lại cơn đau ở vết thương. Quay đầu nhìn sang tứ phía, phát hiện mình đang ngồi trên chiếc giường màu trắng phau trong một phòng không gian rộng gần cả ngàn mét vuông. Trong phòng còn trưng bày vô số chiếc giường được sắp xếp ngay ngắn như chiếc giường mà Dương Kiệt đang nằm vậy.
Chắc là phòng điều trị như trong bệnh viện chứ nhỉ!
“ Mặt…. Mặt đá, ngươi cũng có mặt ở đây sao?” Giật mình hoảng hốt khi phát hiện Dương Diễn cũng đang ngồi trên chiếc giường ở cách đó không xa.
Thì ra Dương Diễn cũng được đưa tới nơi này điều trị, sau khi phục dụng đan dược, xương cốt trong cơ thể đã được khống chế, chỉ cần một thời gian ngắn là có thể hồi phục hoàn toàn. Nãy giờ vẫn đang dùng ánh mắt phức tạp, thậm chí có chút tôn trọng quan sát Dương Kiệt đang nằm hôn mê ở phía xa. Lúc này nhìn thấy Dương Kiệt thức tỉnh và phát hiện mình đang quan sát người ta, nhanh chóng thay đổi bằng vẻ mặt và ánh mắt lạnh lùng không chút tình cảm như ngày thường, không nói câu nào cả.
Nhìn thấy đối phương không trả lời, cũng biết rõ tính cách của hắn như thế nào, nên chỉ khẽ bễu bễu môi không tỏ vẻ phẫn nộ gì cả.
Không thể đi ép buộc một khúc gỗ phải đi nhiệt tình với mình chứ? Quá vô lý!
Bầu không khí đột nhiên trở nên yên lặng tới mức đáng sợ. Yên lặng không phải là thứ mà Dương Kiệt thích thú, nhanh chóng tìm kiếm đề tài để nói chuyện: “ Tình hình đại hội tỷ võ thế nào rồi?”
…….
……………
Vẫn không thấy đối phương trả lời, Dương Kiệt không kềm được trợn mắt trắng với tên mặt đá đó, định hừ mạnh một tiếng rồi bỏ đi. Đột nhiên ….
“ Đã kết thúc, tốp mười, đã được xác định.” Ngắn gọn, dứt khoát, chính xác, đúng phong cách nói chuyện của Dương Diễn.
“ À há, chịu trả lời rồi à? Thế mà tưởng hắn như bức tượng bù nhìn không chút cảm xúc chứ!” Dương Kiệt thầm cười, hỏi tiếp: “ Thứ hạng sắp xếp thế nào?”
…..
………
Lại một hồi im lặng, lần này Dương Kiệt đủ kiên nhẫn để chờ đợi đối phương, nhưng chờ mãi chờ mãi vẫn không thấy nói năng gì cả, chỉ thấy đối phương từ trên giường đứng dậy, quay người bỏ đi, để lại một câu: “ Tự đi coi bảng thông báo.”
Ta XX cái OO mi đấy ~~~~!!
Dương Kiệt suýt chút nữa không kềm chế nổi xông tới túm lấy cổ áo tên mặt đá đó tát vài cái vào mặt cho bổ ghét.
Me kiếp! Lãng phí tình cảm của ta nãy giờ.
Hậm hực rời khỏi khu vực điều trị, trực tiếp đi thẳng tới nhiệm vụ đường. Thẻ bài ăn độ trong tay, tất nhiên là không thể xảy ra tình trạng đổi không được linh thạch rồi. Nếu như đối phương còn muốn tiếp tục làm ăn.
Bảy triệu linh thạch trong tay, Dương Kiệt thầm thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng đủ tiền trả nợ cho hệ thống chết dịch đó rồi, không còn phải ngày đêm lo sợ bị giáng điểm kỹ năng tuyệt học của mình nữa.
Lúc này thì bảng thông báo xếp hạng tốp 10 cũng được dán lên trong quảng trường khu vực ngoại môn.
Hạng nhất: Thiết Hạo Nam thắng cả năm trận.
Hạng nhì: Chu Nhất Thông thắng bốn thua một.
Hạng ba: Tư Mã Phong Vân thắng hai thua hai.
Hạng tư: Tống Thiên Hành thắng một thua ba.
Hạng năm: Dương Diễn thua cả năm trận do không thể tham chiến.
Hạng sáu: Dương Kiệt ( xếp theo biểu hiện trong giao chiến)
Hạng bảy: Triệu Tử Trung
Hạng tám: Lăng Hàn Phong.
Hạng chín: Lý Uyển Dung.
Hạng mười: Lý Uyển Nhi.
Hạng mười một: Tạ Thế Hào.
…….
…………
Không cần hỏi cũng biết, vẻ mặt của con rắn độc Lăng Hàn Phong sẽ đẹp đẽ cỡ nào khi phải xếp sau tình địch của mình rồi. Cho dù trong lòng không chấp nhận, nhưng cũng không biết dùng lời nào để phản bác thứ hạng này. Đành ngậm ngùi trốn trong trang viên của mình để nếm vết thương và trù ẻo Dương Kiệt mà thôi.
Và thế, đại hội tỷ võ hằng năm khu vực ngoại môn kết thúc tốt đẹp. Tốp hai mươi có thể tới nhiệm vụ đường để lãnh phần thưởng xếp hạng của mình. Ngoài ra còn thông báo cho những ai đã chiếm suất tham gia thí luyện liên tông môn mười ngày sau tập hợp tại quảng trưởng, để xuất phát tới nơi tiến hành thí luyện.
“ Còn mười ngày để chuẩn bị, tranh thủ thời gian này lãnh thưởng xong đi tới các thành thị lớn để bán hết những phần thưởng không sử dụng để đổi lấy linh thạch, kỹ năng tuyệt học đã có chút không theo kịp tiến độ của mình, tới lúc thăng cấp rồi đây.”
Kế hoạch đã được vạch ra, Dương Kiệt không chút do dự, nhanh chân quay trở về nhiệm vụ đường thêm lần nữa, lãnh phần thưởng lọt vào tốp mười gồm hai triệu linh thạch, sáu chục ngàn điểm tích lũy và một quyển tuyệt học huyền giới cao cấp. Tuyệt học huyền giới cao cấp phải tự đi tới tàng kinh các để lựa chọn.
Sáu chục ngàn điểm tích lũy đổi lấy ba chục ngàn linh thạch trung cấp, tương đương ba triệu linh thạch cấp thấp, tổng cộng lúc này trên người có trên mười một triệu linh thạch, trả lại cho hệ thống hai triệu sáu trăm sáu chục ngàn linh thạch, còn lại đúng tám triệu ba trăm bốn chục ngàn linh thạch.
Bốn kỹ năng tuyệt học tự chế Phì Lũ Bạo Liệt Quyền, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, Phì Lũ Xung Thiên Pháo, Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước chỉ mới là tuyệt học huyền giới sơ cấp. thăng lên thành trung cấp mỗi tuyệt học tốn năm trăm ngàn linh thạch cấp thấp. thế là tốn hết hai triệu linh thạch để tăng thành trung cấp. Và từ trung cấp tới cao cấp, mỗi tuyệt học tốn một triệu linh thạch. Suy qua nghĩ lại, vẫn còn dư giả, lại bỏ thêm bốn triệu để tăng lên thành huyền giới cao cấp.
Chưa đầy năm phút đồng hồ, có thể nói Dương Kiệt đã lột xác hoàn toàn, nếu như lúc này giao chiến với Dương Diễn thêm lần nữa, tuyệt đối có thể đánh hắn tới nỗi ba mẹ cũng không nhận ra.Tất nhiên, đó là Dương Diễn chưa kích hoạt võ hồn và dậm chân tại chỗ chưa đột phá thành chân nguyên.
Thập đại cao thủ ai nấy đều là tiên thiên tầng thứ 10 một thời gian dài, chân khí trong cơ thể đã tinh luyện tới cực đỉnh, không ít người hoàn toàn có thể đột phá thành chân nguyên một cách dễ dàng. Nhưng do phải tham gia thí luyện liên tông môn nên mới kìm hãm cảnh giới của mình lại. Có thể đoán ra rằng, chỉ cần vừa vào tới bí cảnh thí luyện, họ sẽ lập tức không cần kìm hãm mà đột phá thành chân nguyên ngay tại chỗ. Thực lực sẽ trở nên đáng sợ hơn lúc tham gia đại hội tỷ võ rất nhiều rất nhiều. Đừng nói là Dương Diễn, tới khi đó ngay cả Trần Khôn có đánh lại không cũng là cả một vấn đề.
Trước hoặc sau khi vào bí cảnh, ít nhất phải đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 10, mới có khả năng cạnh tranh với thập đại cao thủ, thậm chí là những anh tài của tứ đại môn phái khác nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.