Sau khi gào thét nửa ngày trời, phát hiện khán giả phía dưới khán đài chỉ đáp lại bằng những ánh mắt như nhìn thằng khờ nhìn về phía mình. Ái ngại tới nỗi suýt chút muốn kiếm cái lỗ nào chui xuống cho bớt xấu hổ.
Mẹ kiếp ~~!! Người của thế giới này không tế bào hài hước hay sao á ~~~!!
Nhanh chân bước xuống lôi đài khi kế hoạch xây dựng hình tượng sụp đổ. Vội vã chạy tới bên cạnh trọng tài nói: “ Thưa trưởng lão, có thể cho đệ tử quay trở về trang viên của mình tắm rừa thay lại bộ đồ sạch sẽ trên người không? Chứ với hình tượng như thế này còn thượng đài chắc sẽ gây mất hình tượng của tông môn mất.”
Vị trưởng lão phụ trách có chút khó xử, trước giờ chưa từng có trường hợp thí sinh rời khỏi lôi đài giữa chừng. Nhưng Dương Kiệt cũng nói đúng, ăn mặc như thế này thượng đài, quả thật là mất hình tượng quá đi.
Khẽ quay đầu nhìn về phía Lý trưởng lão đang ngồi trên khán đài, phát hiện ông ta khẽ ngật đầu một cái. Lập tức thở phào nhẹ nhõm, quay sang Dương Kiệt nghiêm giọng nói: “ Cho cậu nửa canh giờ để chỉnh tề lại quần áo bản thân, cậu còn phải đấu trận đấu tốp mười, không được vắng mặt. Nếu quá giờ vẫn chưa có mặt, sẽ trực tiếp xử thua cậu đấy.”
“ Đa tạ, xin đa tạ trưởng lão.” Khẽ cúi người chắp tay thi lễ với trọng tài cái, lại quay về phía Lý trưởng lão làm động tác đó thêm lần. Ba chân bốn cẳng bỏ chạy khỏi quảng trường dưới tiếng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596748/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.