Chương trước
Chương sau
Tại một hang động hoang vu trong bí cảnh Bắc Minh Tông, một bóng người mập ú to tròn như trái bóng khổng lồ đang ngồi bó gối trước cửa hang động, hai mắt nhắm chặt lại như đang trong trạng thái tu luyện vậy.
Nếu như có một kẻ mạnh nguyên thần ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện thiên địa linh khí ở khu vực xung quanh đang bắt đầu tụ tập vào hang động với tốc độ chóng mặt.
“ Xem ra Dung nhi đang bước vào giai đoạn cuối cùng rồi nhỉ?” Bóng người đó từ từ mở mắt ra, trên môi lộ ra nụ cười phấn khích.
Bóng người này không ai khác chính là Dương Kiệt, đang ngồi ngay trước cửa hang đảm nhận nhiệm vụ hộ pháp cho Hoàng Dung hấp thụ Cửu Tinh Linh Chi để đột phá tới cảnh giới tông sư.
Uỳnh ~~~~~~~~~~!!
Một tiếng phát nổ linh khí từ trong hang động vang lên, một khí thế đáng sợ đầy áp lực của một tông sư phát tán ra, khiến cho Dương Kiệt đang ngồi bó gối trước cửa hang không kềm được run lên một cái, trên trán đã xuất hiện nhiều giọt mồ hôi lạnh.
“ Đáng sợ, chỉ vừa mới đột phá tới cảnh giới tông sư thôi mà khí thế đã đáng sợ hơn cả một tông sư tầng thứ 3 như tên đội trưởng đội Hắc Ảnh, nếu như lúc này tên đội trưởng Hắc Ảnh còn sống, e rằng cũng không phải là đối thủ của Dung nhi đâu.”
Dương Kiệt không tự chủ đứng bật dậy, phấn khích định xông vào trong hang để coi thử tình hình Hoàng Dung như thế nào.
“ Kiệt ca ca ~~~!!”
Trong lúc Dương Kiệt định xông vào hang, bóng người nhỏ nhắn xinh xắn từ bên trong từ từ bước ra, trên môi mang theo nụ cười nhí nhảnh dễ thương.
“ Chúc mừng, chức mừng Dung nhi của ta đã đột phá thành một tông sư thực thụ, sự ngưỡng mộ của ta đối với muội tựa như sông nước ngùi ngụi, liên miên không ngớt, tựa như…..”
Dương Kiệt mang theo vẻ mặt của anh Trư vừa buông lời chức mừng vừa dang rộng hai tay ào tới: “ để chúc mừng cho khoảng cách này, ta không tự chủ phải trao cho muội một cái ôm thật chặt, như vậy mới giải tỏa được hết sự phấn khích trong người ta được.”
Hoàng Dung bật cười khúc khích, nhanh nhẹn né qua đôi tay đang ôm tới của Dương Kiệt.
“ Chậc, sao lúc nào cũng còn thiếu chút nữa thì ôm trúng rồi, lần sau phải cố gắng nhanh hơn chút mới được.”
Nhìn thấy Hoàng Dung né qua “ đôi tay tội lỗi” của mình, Dương Kiệt không kềm được chạc lưỡi tiếc nuối, trong lòng không ngừng động viên bản thân thua keo này ta bày keo khác, nhất định có ngày phải ôm cho bằng được Hoàng Dung vào lòng.
“ Muội đã tu luyện được bao lâu rồi?” “ khoảng năm ngày rồi, thời gian còn lại trong bí cảnh không còn nhiều nữa, giờ chúng ta tiếp tục đi hái hái hoa, bắt bắt bướm, sẵn tiện săn vài con ma thú để kiếm điểm kinh nghiệm thăng cấp chứ?’ “ Vậy chúng ta lên đường nào.” “ ừ, lên giường…. ý lộn, lên đường, lên đường.” “ đồ đáng ghét ~~~!!”
-----
Vèo vèo ~~!!
“ Ra rồi kìa, có người từ trong bí cảnh ra rồi kìa.”Ngay tại lối vào bí cảnh Bắc Minh Tông, lúc này đã tụ tập rất vô số đầu người, có người của gia tộc và tông môn nào đó đang đứng chờ đón người của mình, tất nhiên là không thể thiếu các quân đoàn đánh thuê khác, có mục đích đón người, cũng có mục đích ngắm xem có con mồi béo bở nào cảnh giới thấp kém và không có thế lực phía sau đỡ lưng, để làm gì chắc mọi người đã hiểu rồi chứ nhỉ?
“ Kzí Dzì Dzạy, sao tụ tập đông vui thế này, chẳng lẽ có ngôi sao điện ảnh nào sẽ tới đây sao?”
Hai bóng người từ trong bí cảnh bước ra không ai khác chính là Dương Kiệt và Hoàng Dung rồi.
“ Chỉ là một con heo mập ú và một con bé, khà khà, mồi thơm tụi bây ơi.”
Tiếng nói đầy phấn khích từ trong đám đông vang lên, không ít người đã chuẩn bị bước ra cản đường cướp của đây mà.
“ Heo mập ú??”
Trên trán Dương Kiệt đã nổi đầy gân xanh, đưa mắt quét về phía giọng nói đáng ghét vừa vang lên, định tìm kiếm tên khốn dám bêu xấu mình.
“ Nhìn gì mà nhìn, heo mập ú là nói mày đấy, một tên tiên thiên tầng thứ 5 quèn định làm gì tao nào? Không nói nhiều nữa, mau giao túi Càn Khôn ra đây rồi cút xéo, hôm nay bố mày vui nên rủ lòng thương tha mạng cho hai đứa, à không, con bé kia phải ở lại mua vui cho bọn ta mới đúng, khà khà.”
Một tên đàn ông mặt mày bặm trợ từ trong đám đông từ từ bước ra, đi theo phía sau lưng hắn là đám tiểu đệ đông gần hai chục tên, cảnh giới thấp nhất cũng là tiên thiên tầng thứ 3, còn tên mặt mày bặm trợ đó từ trong người phát ra khí thế của một chân nguyên tầng thứ 5 đáng sợ.
“ haha, đúng đúng, con bé kia phải ở lại, đại ca hốt phát đầu, nhớ để dành cho tụi em phát kế tiếp nha.”
“ Yên tâm, ai cũng có phần hết cả.” Tên mặt bặm trợ dùng đôi mắt dâm tà không ngừng quét từ trên xuống dưới toàn thân Hoàng Dung, trên môi lộ ra nụ cười khoái trí.
Những người có mặt ở đây chỉ đứng sang một bên lạnh lạnh quan sát, không ai có ý định ra tay giúp đỡ hay ngăn cản gì cả. tất nhiên, cũng có không ít thanh niên nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp dễ thương của Hoàng Dung, muốn lao ra “ anh hùng cứu mỹ nhân”, nhưng nhanh chóng bị tiền bối của mình cản lại.
Đùa à, vì hai đứa trẻ không quen biết đi đắc tội một quân đoàn đánh thuê hùng mạnh thậm chí có kẻ mạnh chân nguyên tầng thứ 5, đâu có ai mà rảnh rõi như vậy.
Chuyện không liên quan tới tao tao không quan tâm.
“ Đừng cản ta, để ta ra dạy cho chúng bài học về phép lịch sự.”
Dương Kiệt phẫn nộ xoắn hai tay áo lên, Huyền Thiết Chùy xuất hiện trong tay, định lao tới sống chết với lũ ôn dịch đó.
Hoàng Dung cũng đã sắc mặt đen như than, lạnh lạnh nói: “ Muội không thèm cản, huynh hãy thay muội xé nát mấy cái miệng ngậm đầy phân của chúng ra, đặc biệt là tên có ánh mắt dâm tà kia, móc mắt hắn ra cho muội.”
Tiểu Đông Tà tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ, bị đám vô lại sỉ nhục như vậy, không nổi điên mới là lạ á.
Dương Kiệt có chút chột dạ, móc mắt tên chân nguyên tầng thứ 5? Không biết ai móc mắt ai đây?
Nhưng người đẹp đã lên tiếng yêu cầu, tuyệt đối không được chùn bước, con heo được cổ vũ sẽ dám trèo cây, Dương Kiệt được Hoàng Dung khích tướng tuyệt đối dám liều mạng, cho dù đối thủ là ai đi nữa.
“ Dám phản kháng?” Tên mặt bặm trợ cười chế giễu quay sang đám đàn em nói: “ Ai muốn ra chơi chơi với con heo mập đó không?’
“ Có, để đệ.” “ không được tranh giành với tao à, để tao.” “ không, tao ….”
“ không cần tranh giành, cứ nhào vô hết kiếm ăn nè ~~~!!” Dương Kiệt hào khí xung thiên, ngẩng cao đầu cười lạnh quát lớn.
Lúc này hoàn toàn có thể cảm nhận được ánh mắt đầy ngưỡng mộ phóng ra từ đôi mắt hình trái tim của Hoàng Dung dành cho mình đây mà. ( Do hắn tự tưởng tượng ra)
“ Xì, cỡ mày chỉ mình tao là đủ, quỳ xuống ~~~!!”
Một tên tiên thiên tầng thứ 7 từ trong đám đông lao ra, đại đao trong tay vung cao theo thế Thái Sơn áp đỉnh chém thẳng vào đầu đối thủ.
“ Kẻ quỳ xuống là mày mới đúng, Giới Vương Quyền X2 ~~!” Toàn thân Dương Kiệt bao phủ bởi lớp khí màu đỏ rực, Huyền Thiết chùy vung lên quét bay cây đại đao đang bổ xuống của đối phương.
Dưới ánh mắt ngơ ngác khó tin của hắn, quả chùy to gần bằng nửa cơ thể của hắn từ trên đập xuống.
“ không ~~~!!” “ A, khốn khiếp, mau ngừng tay ~~”
Bạch ~~~~~!!
Tên tiên thiên tầng thứ 7 vô cùng vinh hạnh trở thành vọng hồn dưới Huyền Thiết Chùy, đầu bị đập vỡ tung tóe khắp nơi.
“ Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 7, nân được 40000 điểm kinh nghiệm.”
ọe ọe~~~!! ọe ọe~~~!! ọe ọe~~~!!
Cảnh tượng máu thịt óc não phun bắn khiến không ít người phải biến sắc, thậm chí có người chịu không nổi phải quay sang nôn ói tại chỗ.
“ To gan, quả thật to gan, dám giết người của bọn ta ~~!”
“ Xung phong, cùng lao vào xẻ thịt con heo mập ú đó ra ngay tức khắc ~~~!!”
“ Nói trước rồi mà, kêu nhào vô hết kiếm ăn không chịu, giờ biết sức mạnh đáng sợ của bố mày chưa.”
Nhìn thấy đám tiểu đệ của tên bặm trợ phẫn nộ lao tới tấn công, Dương Kiệt chỉ cười lạnh một tiếng, vẫy múa Huyền Thiết Chùy trong tay, cơ thể nặng trên 160 kg tung người lên không trung, vẫy múa một vòng trên đỉnh đầu, sau đó bổ thẳng về phía đám quân đoàn đánh thuê đang lao tới.
“ Giới Vương quyền X 4, Phì Lũ Bổ Dưa đại pháp, bổ, bổ, bổ…. ~~~~!” Gần cả chục quả chùy dạng khí khổng lồ bắn thẳng ra, tựa như những quả bơm nguyên tử thả xuống ngay giữa đám quân đoàn đánh thuê.
“ Cái gì ~~?? Uy lực đó ~~~~ không ~~~~!!”
Rầm ~~~~!! Rầm ~~~~!! Rầm ~~~~!!
Crack crack crack …… ~~~~!!
Tiếng khóc thét đầy đau khổ kèm theo tiếng xương gãy, đầu nổ tung vang lên không dứt, khiến những người đứng ở phía xa chứng kiến không kềm được sắc mặt tái nhợt, không ngừng nuốt nước bọt vào cổ họng.
“ Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 7, nân được 40000 điểm kinh nghiệm.”
“ Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 9, nân được 100000 điểm kinh nghiệm.”
“ Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 8, nân được 60000 điểm kinh nghiệm.”
……..
…….
Những tên yếu yếu một chiêu bỏ mạng, cá biệt có vài tên đạt tới tiên thiên tầng thứ 9, tầng thứ 10 dính phải một quả chùy tuy không mất mạng, nhưng xui xẻo dính phải hiệu ứng choáng váng chưa kịp định thần, bị những quả chùy dạng khí tiếp theo bắn xuống vỡ đầu chết một cách tức tưởi.
Xịt xịt xịt ~~~~~~!!
Bầu không khí yên lặng tới mức đáng sợ, chỉ còn nghe thấy tiếng hít sâu hơi lạnh vang lên không dứt.
Tên bặm trợ mang theo vẻ mặt thất thần như chưa tin vào những gì đang diễn ra trước mắt. Cả một quân đoàn đánh thuê hùng mạnh đã bị tiêu diệt chỉ sau một chiêu của kẻ địch, có thật hay đang mơ vậy? Chuyện đó có thể xảy ra thật sao?
Rốt cuộc hắn là con mồi béo bở hay là tử thần đoạt mạng đây??
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.