*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Nếu như không nghe thấy ba chữ "đồng tính luyến", kể cả Phương Trì không muốn dính dáng gì đến Tiếu Nhất Minh đi nữa, cũng vẫn sẽ đi lên ngăn cản lại. 
Thế nhưng có người đã nói ra ba chữ này, hơn nữa có vẻ cũng là vì ba chữ này mà đánh Tiếu Nhất Minh. 
Trong nháy mắt này cậu đã do dự. 
Nhân lúc đối phương còn chưa nhìn thấy cậu, Phương Trì xoay người chuẩn bị bỏ đi. 
Có điều, Tiếu Nhất Minh bình thường không phải là người có thể gây sự với ai, hiện giờ bị người vây lại đánh cũng không có năng lực chống trả, bị người bóp lấy cổ đè lên tường. 
"Vạch quần nó ra nhìn! Mày thích thế này lắm mà đúng không?" 
Khóe miệng Tiếu Nhất Minh đã có máu, quần áo cũng bị kéo xộc xệch, mà trước sau vẫn không nói gì, chỉ là lúc bị ấn lên tường, cậu ta liếc mắt nhìn sang đầu ngõ này. 
Ngay lúc Phương Trì định cất bước đi, đối mặt với ánh mắt của cậu ta. 
Phương Trì nhanh chóng quay đầu đi về phía trước. 
Nhưng cậu đi rất chậm. 
Trong đầu còn vang vọng tiếng nói. 
Nếu như Tiếu Nhất Minh gọi cậu, cậu sẽ quay lại. 
Không nói gì thì sẽ mặc kệ. 
Nếu như Tiếu Nhất Minh lên tiếng gọi, cậu nhất định sẽ quay lại. 
Không lên tiếng cậu sẽ mặc kệ! 
Nếu như.... 
Phương Trì siết chặt thiết bị tụt xuống kia, bước chân rất chậm, không định lên tiếng à! 
Đi ra ngoài chừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-khuyen/35240/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.