Phương Trì phá trời đạp đất mà chạy kịp được tiết hai, thế nhưng vẫn bị lão Lý xách ra ngoài hành lang răn dạy nửa buổi.
"Đây là lần cuối cùng!" Lão Lý nói rất nghiêm túc, "Từ giờ đến trước kỳ nghỉ, trò không được xin nghỉ nữa! Học kỳ sau cũng không!"
"Vâng." Phương Trì gật đầu.
Lão Lý đi rồi, cậu đi vào phòng học, mới vừa ngồi xuống, Lương Tiểu Đào liền lại gần: "Thế nào, thế nào? Chơi vui không?"
"Vẫn vậy thôi." Phương Trì nói.
Mỗi lần cậu đi làm dẫn đường tới nơi nào đó trở về, Lương Tiểu Đào đều sẽ hỏi cậu như thế, cậu lần nào cũng sẽ trả lời câu này, Lương Tiểu Đào lại vẫn kiên trì, lần nào cũng hỏi.
"Có một chuyện," Lương Tiểu Đào nhỏ giọng hỏi, "Tiếu Nhất Minh, mày nghe không?"
Phương Trì dừng một lúc rồi mới đáp: "Sao?"
"Là," Lương Tiểu Đào nhìn thoáng qua phía sau rất nhanh rồi quay đầu lại, "Tiếu Nhất Minh hôm qua bị bọn lớp sáu đánh, bọn Hứa Chu chạy tới đã không chặn được người lại nữa rồi."
"Lại đánh nữa?" Phương Trì nhíu mày, quay đầu lại liếc mắt nhìn về phía sau, Tiếu Nhất Minh đang cúi đầu làm đề thi, trên tay quấn băng gạc.
"Lần trước còn chưa đánh đã! Bọn này đúng là không phải người!" Lương Tiểu Đào hạ thấp giọng chửi, "Cũng không biết là kỳ thị đồng tính thật hay là rảnh quá..."
Phương Trì nhìn cô nàng một cái, cô nàng vung tay: "Tao không nói mày."
"Biết rồi." Phương Trì nói.
"Tiếu Nhất Minh không đánh trả, không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-khuyen/2007716/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.