Ngày hôm nay, Phương Trì làm bài rất có hiệu quả, tuy rằng làm vẫn khá trúc trắc, nhưng nếu là ở trường, cậu có thể sẽ làm được hai bài rồi dừng lại nói chuyện một lát, nếu không thì lại gục xuống một lát, nếu như ở nhà, vậy thì càng tệ hơn, chơi với mèo, nấu mì, sờ đông sờ tây hết luôn một buổi tối.
Hoàn cảnh không quen thuộc có vẻ lại làm người ta chuyên tâm hơn, đã vậy, loại người rảnh rỗi, không làm việc đàng hoàng, thích dày vò người khác như Tôn Vấn Cừ thế mà không hề vào dày vò cậu, đúng là bất ngờ.
Cậu để lại mấy bài không biết làm, đầu tiên làm hết một lượt những bài có thể làm đã, nếu như thật sự phải hỏi Tôn Vấn Cừ, cũng không cần hỏi liên tục, một lần giải quyết hết luôn.
Trong phòng làm việc không có đồng hồ, điện thoại cậu để ngoài phòng khách cũng không mang vào, úp sấp trên bàn bao lâu rồi cũng không đong đếm được, cảm giác mình còn rất tập trung.
Không biết đã bao lâu, cửa phòng làm việc bị gõ nhẹ hai cái, Tôn Vấn Cừ hé cửa ra một khe nhỏ: "Một tiếng rồi, nghỉ ngơi mười phút đi."
Mới một tiếng? Phương Trì có hơi kinh ngạc, lâu như vậy mà mới có hơn một tiếng?
Thế nhưng, Tôn Vấn Cừ còn có thể nhắc cậu nghỉ ngơi, khiến cậu thấy rất là sao đó, chỉ là còn chưa đợi cậu đứng lên, Tôn Vấn Cừ đã nói một câu: "Ngồi lâu mông to."
"...À." Phương Trì đột nhiên chẳng muốn động đậy nữa, người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-khuyen/2007709/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.