Cái nhà hàng nờ ăm năm huyền nằm này, Phương Trì chưa bao giờ nghe thấy, lấy điện thoại di động ra tra thử, cũng không có quá nhiều thông tin, chỉ thấy bên trong một bài post đồ ăn ngon có người nhắc tới, bảo là nhà hàng rất đáng hưởng thụ, hợp với người lười, đồ ăn ngon, mà đắt.
Chắc cũng chỉ có loại đại thiếu gia có tiền lại rảnh rỗi lười biếng như Tôn Vấn Cừ mới tìm được nơi thế này.
Có điều, Phương Trì cũng không để ý lắm xem nhà hàng này thế nào, hiện giờ tâm trạng cậu siêu siêu tốt, kể từ mùng sáu quay lại trường tới giờ đã được hai tháng, đây là lúc cậu vui vẻ nhất, thoải mái nhất.
Bây giờ, cho dù Tôn Vấn Cừ có mời cậu đi đớp cứt đi nữa.....
Cậu đương nhiên vẫn sẽ không đi.
...
"Sao lại không nói gì?" Tôn Vấn Cừ quay đầu sang hỏi một câu.
"A?" Phương Trì lấy lại tinh thần, "À."
"Ghế sau có quà," Tôn Vấn Cừ nói, "Cái hộp quà kia là hộp sâm ngậm của Mỹ, chú Lượng Tử tặng cho cậu.... Không phải của cậu hết, có một hộp là của tôi."
"Ồ, thay tôi cảm ơn chú," Phương Trì đưa tay ra sau cầm hộp quà lên, cũng không nhìn nhiều mà cứ thế bóc ra, sau đó ngây người, "Hộp to thế này cũng chỉ có một bình à?"
"Cậu thấy mệt thì ngậm một miếng," Tôn Vấn Cừ cười, "Chắc chắn hữu hiệu hơn so với cái trước đây cậu mang vào núi cho mấy người vô dụng."
Phương Trì nhét lọ vào trong cặp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-khuyen/2007650/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.