Câu hỏi này của Tiếu Nhất Minh lại làm lòng Phương Trì đột nhiên trầm xuống, tức khắc cảm giác như thể trên người mình không mặc đủ quần áo, gió đêm cứ vù vù mà thổi vào trong quần áo.
Không tới mấy giây sau, cảm thấy ngay cả tay mình cũng lạnh đi.
"Mày..." Phương Trì bỏ tay vào túi, "Nói cho mẹ mày biết...chuyện kia của mày rồi à?"
"Ừ." Tiếu Nhất Minh gật đầu.
Phương Trì cả buổi vẫn không nói nên lời, trong túi có một gói thuốc lá, cậu phí bao công sức mới rút được một điếu từ trong gói cho lên miệng, cầm bật lửa bấm bảy tám lần mới châm được.
"Mày cai thuốc lá mà sao trên người lúc nào cũng rút ra được thuốc thế?" Tiếu Nhất Minh nói.
"An ủi tâm lý." Phương Trì nói, thuốc lá kẹp trên tay cũng không, sau một lúc mới hỏi một câu, "Sao mẹ mày biết được?"
Tiếu Nhất Minh rất thản nhiên với chuyện này, nhưng cũng không thản nhiên đến mức trước khi thi đại học lại kể chuyện của mình với người nhà, chuyện này chỉ có thể là mẹ nó biết được từ đâu đó.
"Không muốn kể," Tiếu Nhất Minh nhíu mày, "Dù sao thì cũng biết rồi."
Phương Trì trầm mặc, hai người đều không nói nữa, cứ như vậy đứng trong bóng tối.
Gió thổi mạnh, nhiệt độ ban đêm cũng ngày càng thấp.
Cách bọn họ mười mấy mét, đèn đường tỏa ra một vùng ánh sáng, nhìn rất ấm áp, nhưng Phương Trì biết, có đến cũng vẫn sẽ như vậy.
Không biết đã trầm mặc đứng bao lâu, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-khuyen/2007643/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.