Đêm đã khuya, Hoàng tổng lại chưa ngủ.
Ngồi ngay ngắn trên tủ đầu giường, ôm đuôi mình, chóp đuôi dựng thẳng, mặt mày nghiêm túc nhìn về phía giường.
"Ưm," Tôn Vấn Cừ nhắm hai mắt, cau mày, rên rỉ một tiếng rất thấp.
Phương Trì ấn lại vai hắn, thở hổn hển, lúc nghe thấy tiếng của hắn liền nắm lấy lọ bôi trơn để bên cạnh điện thoại, ném tới tường.
Cái lọ chuẩn xác đập lên công tắc bật đèn bên cạnh tủ quần áo.
Đèn trong phòng ngủ sáng lên.
"Mẹ kiếp," Tôn Vấn Cừ nhấc tay lên che lại hai mắt mình, "Cậu..."
"Em muốn nhìn," Phương Trì vặn tay hắn ra, cầm lấy tay hắn đặt lên đỉnh đầu, mạnh mẽ va vào, "Dáng vẻ anh lúc này."
"...Nghịch tử." Tôn Vấn Cừ nhíu mày, hông ưỡn theo xung kích của Phương Trì.
Phương Trì cảm thấy toàn bộ da mặt mình ngay giờ phút này đã dồn hết lên mặt, kiểu gì cũng phải đến tám lớp, mà cũng chẳng thể ngăn được ngọn lửa đốt ra từ trong thân thể cậu.
Cậu nhìn lên mặt Tôn Vấn Cừ, cảm giác tầm mắt mình cũng đã bị thiêu đến hơi mơ hồ, nhưng cậu vẫn nhìn chăm chú, muốn nhìn thật rõ khuôn mặt Tôn Vấn Cừ đang nhíu mày, mắt hơi lim dim, thở dốc rên rỉ dưới tiến công của mình, muốn nhìn rõ thân thể hắn rung động, rồi dần dần căng thẳng, bên dưới va chạm của mình.
Nháy mắt cuối cùng là cảm thụ thế nào, cậu cũng không nói rõ được, như dòng điện xẹt qua bụng lúc ngồi tàu lượn lao xuống từ điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-khuyen/2007601/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.