Người nọ lén lút đi vào, thật ra Diệp Thục Lan vẫn chưa ngủ, nhưng lúc nghe thấy tiếng cởi giày và vớ bên cạnh nàng bèn nhắm mắt lại.
Tuy nhắm mắt nhưng nàng có thể nghe được tiếng hắn treo áo choàng lên kế bên, hắn xếp gọn giày của mình và của nàng lại, sau đó nằm cạnh bên nàng.
Trước đây hắn thường xuyên làm những chuyện thế này.
Có điều sau khi người đó thành thân, nàng tưởng rằng chuyện đó sẽ kết thúc.
Lần này, lúc hắn ôm nàng vào lòng, Diệp Thục Lan không muốn giả vờ ngủ nữa, nàng vùng khỏi vòng tay của hắn, ngồi dậy nhìn hắn.
Trong góc phòng có đặt một viên dạ minh châu, lúc này cả phòng sáng trưng như ban ngày, phản chiếu rõ ràng đường nét của người đàn ông bên cạnh.
Khôi ngô rắn rỏi, dịu dàng như ngọc.
“Lan Nhi?” Lông mày của Hoắc Dận Hoa chợt cau lại, nói.
Diệp Thục Lan mỉm cười, sau đó tiến gần đến, động tác bất thình lình đó khiến Hoắc Dận Hoa lui người về sau. Nét cười trên gương mặt của Diệp Thục Lan trở nên rõ ràng hơn, nói: “Trước khi Vương gia quay về, đã tắm gội sạch sẽ chưa?”
Nghe Diệp Thục Lan nói vậy, lông mày của Hoắc Dận Hoa chợt cau lại, Diệp Thục Lan nói tiếp: “Đáng lẽ Lan Nhi nên cảm tạ sự chu đáo của Vương gia, trước khi quay về đã rửa sạch vết son của nàng đi.”
Hoắc Dận Hoa chợt câm lặng, Diệp Thục Lan nghĩ, có lẽ nàng đã đoán đúng.
Nàng hít sâu một hơi: “Vương gia nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-hoa/2953468/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.