Ngu Bạch nhìn Tần Vân, nói một cách nghiêm túc:
- Chỉ một ít bạc lẻ này hẳn là Tần huynh cũng chẳng để vào mắt. Ta cũng chỉ có một chút tài năng học vấn có thể lấy ra! Nghe nói Trần Sương cô nương có giao tình không tầm thường với Tần Vân huynh ngươi, ta nguyện dốc hết sức hết để tương trợ Trần Sương cô nương.
- Ngươi có thể giúp cho danh tiếng của nàng truyền khắp thiên hạ?
Tần Vân tự rót rượu uống một mình, tùy ý hỏi.
- Điều đó có thể ta không làm được, thế nhưng nổi tiếng khắp Giang châu ta vẫn có vài phần nắm chắc.
Ngu Bạch nói.
- Trong lần đoạt hoa khôi này của Quảng Lăng quận liệu ngươi có thế để cho Tiểu Sương trở thành hoa khôi không?
Tần Vân lại hỏi.
Ngu Bạch lắc đầu:
- Trong vòng một tháng sẽ phải quyết định ra hoa khôi, còn thời gian lại quá ngắn! Muốn tăng tiếng tăm lên cũng cần phải trải qua nhiều công đoạn... Hơn nữa sau lưng việc tuyển hoa khôi cũng có hơn bàn tay một thao túng. Ta chỉ có thể nói là nhất định có thể giúp nàng tiến vào mười thứ hạng đầu trong năm nay, còn ba thứ hạng đầu chỉ có hi vọng mà thôi. Vào năm sau Trần Sương cô nương sẽ là người có tiếng tăm vang dội nhất trong đám danh kỹ Quảng Lăng quận!
- Hơn nữa ta là dựa vào từ phú và tài danh để cho tiếng tăm của nàng truyền ra rộng rãi.
Ngu Bạch nói.
- Tiếng tăm như vậy mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-kiem-van-dao/2409898/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.