Chương trước
Chương sau
Tân Châu, thành Cực Ô.

- Phụ thân à, hiện tại Tần Vân đang chìm ngập trong tình cảnh nguy hiểm. Phụ thân nghĩ cách giúp hắn đi cha.

Lý Du năn nỉ bằng giọng tha thiết. Gần sáu năm kể từ ngày Tần Vân viết thư mời Lý Du hỗ trợ, Lý Du cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều, bước vào cảnh giới Tiên Thiên như một điều hiển nhiên. Thậm chí hắn cũng đã lập gia đình. Cách xử sự của hắn trong mấy năm gần đây cũng khiến cho Khiêm hầu hài lòng phần nào.

Khiêm hầu mặc áo bào màu lam nhạt như vầng trăng, hắn lắc đầu từ chối:

- Du nhi à. Chuyện này liên quan đến nhiều thứ lắm, có quá nhiều đại yêu ma nhìn chằm chằm vào Tần Vân. Trong đám đại yêu mà này, ít nhất có hai vị tương đương Cực Cảnh, hơn nữa phần lớn các đại yêu ma còn hợp tác với nhau nữa. Ta không có cách giúp đỡ nào hết, cũng không thể giúp được.

Trong lòng Lý Du hiểu rất rõ, người cha Khiêm hầu của mình là một trong chín vị Cực Cảnh trong thiên hạ này! Nếu muốn giúp đỡ thì cũng có thể, nhưng sẽ dính đến rất nhiều sóng gió bão bùng.

Nếu là bản thân hắn, tất nhiên hắn sẽ xông pha.

Nhưng hắn không thể bảo phụ thân của mình dốc sức liều mạng được.

Khiêm hầu cất lời sâu xa:

- Thực ra người huynh đệ kia của ngươi có quá nhiều bảo vật trong người. Hắn hoàn toàn có thể cầu cứu triều đình, hay cầu cứu Thánh Địa Đạo gia!

Vút.

Một bức màn cực lớn đang tái hiện cảnh tượng ở trong sảnh.

Bên trong hình ảnh ảo đó chính là Lam Bà sơn!

Tiểu ngư yêu Phó Tư Trác đang đốt tiền vàng mã trước mộ. Tần Vân thì ngồi bên trong nhà gỗ cạnh đó. Trên ngọn núi xa xa, bốn vị đại yêu gồm Bách Hoa nương nương, Độc Long vương, Thính Phong cốc chủ, Ám Tượng Lão Tổ đã có mặt tại đây. Cùng lúc đó, có một bóng người bay tới rồi dừng lại. Người này là một thiếu nữ mặc áo bào màu vàng, khí thế mạnh mẽ. Đầu tiên nàng há mồm phun ra một luồng lửa màu vàng kim cực kỳ mãnh liệt. Luồng lửa bao phủ xuống Lam Bà sơn.

Khiêm hầu giải thích:

- Đây là cảnh tượng do triều đình tra xét. Hiện tại không riêng gì triều đình, e rằng Thánh Địa Đạo gia, Phật môn, thủy tộc Tứ Hải, yêu tộc, rất nhiều thế lực đều đang quan sát trận chiến này từ xa.

Sau lưng những kẻ này đều có cấp độ Tiên Nhân Ma Thần.

Tuy rằng không muốn dính vào nhân quả chém giết này, nhưng không khó để những vị này suy nghĩ ra cách quan sát cuộc chiến tại Lam Bà sơn.

Lý Du hơi hồi hộp:

- Không ổn rồi.

Ngọn lửa vàng kim mãnh liệt bắt đầu bao phủ. Nhưng Tần Vân ở bên trong nhà gỗ Lam Bà sơn vẫn ngồi khoanh chân như trước. Chỉ có vẻn vẹn một luồng kiếm quang bay ra trong nháy mắt, hóa thành một bức màn sáng Chu Thiên Kiếm Quang cực lớn, che chở hoàn toàn ngọn Lam Bà này! Mặc cho ngọn lửa vàng kim ngập trời nhưng vẫn không thể tổn thương đến Chu Thiên Kiếm Quang được.

- Công chúa Kim Dương chính là thần điểu Xích Vũ. Nghe nói có một ít huyết mạch Kim Ô.

Khiêm hầu bình luận:

- Nhưng thực lực của nàng rất bình thường. Ngọn lửa do nàng phun ra không làm gì được thuật phi kiếm của Tần Vân. Nhưng Kim Hồng Độn Thuật của nàng lại là độn thuật đứng đầu thiên hạ. Nếu so sánh với độn thuật của tộc Lôi Đình chúng ta thì chúng ta vẫn còn kém hơn một chút.

Kim Hồng Độn Thuật, đứng đầu thiên hạ.

Giống như lôi pháp Thần Tiêu vậy, pháp thân hóa thành sấm sét, chỉ có thể được coi như đứng đầu nhân tộc thôi!

Khiêm hầu tiếp tục bình luận:

- Ta thấy thái độ của Tần Vân rất tự nhiên. Đám đại yêu ma chạy đến liên tục, hắn ta vẫn ở đó như cũ, không sợ hãi chút nào. E rằng hắn có chỗ dựa.

Lý Du luôn nhìn chằm chằm và hình ảnh tái hiện tình cảnh bên kia:

- Hi vọng rằng hắn có chỗ dựa. Vân Phong Tử chỉ là kẻ cuồng luyện kiếm mà thôi, không phải bị điên thật đâu.

Hôm nay, người trong thiên hạ đều chú ý đến cuộc đại chiến này.

Long cung Tứ Hải, triều đình, Thánh Địa Đạo gia, Phật môn, yêu ma Cửu Mạch đều vận dụng thủ đoạn để xem chiến đấu! Rất nhiều người đều cảm thấy, dường như... tên Tần Vân này quá bình tĩnh rồi.

Lam Bà sơn.

Sau khi công chúa Kim Dương đến, có mấy đại yêu ma bắt đầu đến liên tiếp! Tuy nói rằng thuật phi độn có liên quan nhất định với cảnh giới, nhưng yếu tố quyết định chủ yếu chính là pháp môn tu hành và thiên phú! Ví dụ như công chúa Kim Dương là thần điểu Xích Vũ, có thể tu luyện Kim Hồng Độn Thuật, khi vừa trở thành Kim Đan Tiên Thiên thì đã có độn thuật đứng đầu thiên hạ rồi.

Hay giống như Tần Vân đạt đến Tiên Thiên Cực Cảnh, lại còn tu luyện thần thứ chín thuật Hóa Hồng đến mức hoàn hảo. Chỉ bàn về tốc độ cũng không bằng Nguyên Phù Cung Chủ Kim Đan Tiên Thiên bình thường khi pháp thân hóa thành sấm sét.

Hơn nữa, tuy rằng thực lực Ngạc Long Lão Tổ, Lang Sơn Lão Tổ rất mạnh nhưng thuật phi độn của hai vị này thì rất bình thường.

Vút. Vút...

Mấy đại yêu ma khác cũng nương theo đó liên tục tới.

Bách Hoa nương nương, Ám Tượng Lão Tổ bắt đầu phối hợp với nhau, bao vây tấn công Tần Vân điên cuồng! Đánh nát nó càng sớm chừng nào thì càng đạt được báu vật sớm chừng đó.

- Tiêu diệt tên Tần Vân kia đi.

- Nếu đợi đến lúc bọn Lang Sơn lão tổ đến, chúng ta chỉ có thể uống nước canh mà thôi.

Đã có tới bảy đại yêu ma rồi, khi phối hợp với nhau có thể hủy diệt trời đất, Nhưng bức màn ánh sáng của Chu Thiên Kiếm Quang vẫn bao phủ Lam Bà sơn như cũ, ngăn cản hết thảy một cách đơn giản.

Cảnh tượng này khiến cho cả đám đại yêu ma rất kinh hãi.

Mọi người trong khắp thiên hạ trông thấy tình cảnh này đều phải khâm phục khen ngợi.

Từng vị long tộc trong long cung Đông Hải đều kinh ngạc tán thưởng:

- Tên Tần Vân nhân tộc này, thực sự là phi kiếm diễn hóa chu thiên rất lợi hại.

- Quả thật là phi kiếm diễn hóa chu thiên có ý cảnh chu thiên! Bảy đại yêu ma cũng không phá được. Lợi hại quá.

Cùng lúc đó.

Một luồng ánh sáng mang theo ảo ảnh hình con rết, bò trên không trung đến Lam Bà sơn với tốc độ cực nhanh.

- Hắc hắc, ta đã đến rồi đây.

Như Ý Quán Chủ thi triển độn thuật, nhìn Lam Bà sơn nơi xa xa, thấy bảy vị đại yêu ma đang phối hợp bao vây tấn công, nhưng bị ngăn chặn bởi Chu Thiên Kiếm Quang.

- Tốt rồi tốt rồi, bọn họ chưa đánh tan được.

Thuật phi độn của Như Ý Quán Chủ cũng được xem là nhanh.

Chủ yếu là bởi vì những đại yêu ma tới đây, như công chúa Kim Dương, Vô Ảnh Ma Quân đều có sở trường thuật phi độn vô cùng cao. Trừ bốn vị Ám Tượng Lão Tổ đã đến từ lâu thì xem như hắn là người thứ tư.

- Như Ý Quán Chủ kìa.

- Hắn đến rồi à?

Bạch Hoa nương nương, công chúa Kim Dương, Ám Tượng Lão Tổ đều chú ý đến đại yêu ma vừa mới tới, nhưng lại cảm thấy hơi thất vọng.

- Thực lực của hắn cũng bình thường thôi.

- Nhưng thủ đoạn chạy trốn bảo vệ mạng sống tránh khỏi cái chết cũng coi như lợi hại.

- Cho dù hắn gia nhập, e rằng vẫn không thể phá được thuật phi kiếm của Tần Vân.

Bọn họ đã cảm nhận được sự lợi hại của thuật phi kiếm của Tần Vân, vì thế họ cần một người lợi hại giúp đỡ! Thực lực chém giết chính diện của Như Ý Quán Chủ cũng hơi yếu.

Vẻ mặt Như Ý Quán Chủ tràn đầy tươi cười, thái độ nhiệt tình:

- Các vị. Có lẽ thuật phi kiếm của tên này nhanh đến cực hạn. Nếu có sự hỗ trợ của ta, có thể sẽ phá được thuật phi kiếm của hắn.

Công chúa Kim Dương quát, giọng điệu lanh lảnh:

- Con rết già này, tranh thủ thời gian đi.

Như Ý Quán Chủ cười đáp lại:

- Đến đây. Đến đây.

Hắn vung tay lên ngay lập tức, từng vòng dây xích bay ra quấn quanh cổ tay như một cây cột. Dây xích có mười tám mắt. Mỗi một mắt đều có phù văn chằng chịt. Đây chính là pháp bảo mà Như Ý Quán Chủ coi trọng nhất - Địa Ngục Tác (*)! Khi dây xích bay ra, mười tám mắt Địa Ngục Tác bay ra giống hệt như một con rết lớn đang bay.

Như Ý Quán Chủ điều khiển:

- Lớn. Lớn. Lớn!!!

Địa Ngục Tác kéo dài không ngừng, quất chặt lấy màn hào quang Chu Thiên Kiếm Quang, quấn quanh một vòng rồi lại thêm một vòng, tổng cộng năm vòng! Phải biết rằng màn hào quang Chu Thiên Kiếm Quan bao phủ toàn bộ Lam Bà sơn, điều đó cho thấy Địa Ngục Tác phát triển đến mức độ nào.

Địa Ngục Tác xoắn lại điên cuồng, đè ép lên màn hào quang Chu Thiên Kiếm Quang.

Tần Vân đang khoanh chân ngồi bên trong nhà gỗ ngẩng đầu nhìn xa xa, trông thấy dáng vẻ gầy nhom của Như Ý Quán Chủ, cùng đáy mắt ánh lên vẻ gian xảo của hắn.

- Sao? Như Ý Quán Chủ. Rốt cuộc thì ngươi cũng tới. Ngươi chính là người ta đang chờ đợi.

Tần Vân đảo tay thật nhẹ, hai thanh phi kiếm xuất hiện tước mặt hắn. Một thanh là phi kiếm nhị phẩm Trầm Sa Kiếm. Một thanh là phi kiếm nhị phẩm Bàn Trần Kiếm. Lúc trước, khi ở nơi lưu giữ bảo vật của Kiếm lão nhân, trừ bản mệnh Phi kiếm ra còn có hai phi kiếm nhị phẩm hắn thường dùng, theo thứ tự là Bàn Trần và Tàn Huyết.

“Dùng hai thanh phi kiếm này để giết ngươi, đúng là coi trọng ngươi quá rồi.”

Tuy rằng suy nghĩ muốn giết Như Ý Quán Chủ đã sâu lắm rồi, nhưng Tần Vân không dám động vào bản mệnh Phi kiếm. Hắn đang ngăn cản lũ yêu ma bằng phi kiếm bản mệnh của mình. Dù sao thì bản mệnh Phi kiếm tiêu hao pháp lực rất ít.

- Đi.

Ý niệm của Tần Vân vừa xuất hiện trong đầu.

Vút! Vút!

Trầm Sa Kiếm màu tím sậm và Bàn Thần Kiếm màu bạc hóa thành hai luồng kiếm quang Minh Nguyệt chói mắt.

Róc rách, róc rách.

Giây phút này, tám vị đại yêu ma bao vây tấn công Tần Vân và tiểu ngư yêu Phó Tư Trác đang xem cuộc chiến trong tâm trạng hồi hộp đều nghe thấy âm thanh như nước chảy.

Thậm chí mắt thường còn có thể nhìn thấy ảo ảnh nước chung quanh Lam Bà sơn.

Hai luồng Minh Nguyệt chói mắt bay lên.

Giang Thượng Minh Nguyệt!

- Một kiếm này lại có thể gây ra uy thế lớn đến vậy à.

Công chúa Kim Dương, Bách Hoa nương nương, Ám Tượng Lão Tổ, Vô Ảnh Ma Quân đều vô cùng ngạc nhiên. Bình thường thì khi thi triển chiêu thức ẩn chứa ý nghĩa Thiên Đạo sẽ ảnh hưởng đến giác quan của người khác. Đúng là lợi hại. Thậm chí nó còn làm biến hóa hiện tượng thiên nhiên chung quanh! Và hôm nay Tần Vân thi triển Giang Thượng Minh Nguyệt làm xuất hiện dòng sông, xuất hiện ánh trăng sáng tỏ.

Tần Vân vừa ra tay đã dùng đến một trong ba tuyệt chiêu lớn - Giang Thượng Minh Nguyệt, cũng là một chiêu có tốc độ phi kiếm nhanh nhất.

- Không ổn rồi. Vì sao chỉ tập trung vào mỗi một mình ta?

Nhìn hai luồng kiếm quang Minh Nguyệt lao thẳng đến mình. Như Ý Quán Chủ quá sợ hãi. Lúc này thân thể của hắn hóa thành một con rết cực lớn. Con rết này có trăm chân, đang chuẩn bị chui xuống bên dưới.

Hai luồng kiếm quang Minh Nguyệt quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt hắn.

Như Ý Quán Chủ quay trở về hình dạng con rết thật sự của mình, có hơn trăm móng vuốt, rất nhiều móng vuốt vươn ra phối hợp ngăn cản phi kiếm. Rõ ràng là hai luồng phi kiếm đang ở trước mắt, nhưng lúc hắn muốn ngăn cản dường như kiếm quang này giống như ảo ảnh trong mơ vậy, móng vuốt của hắn không thể ngăn được.

Phụp! Phụp!

Hai luồng kiếm quang Minh Nguyệt cắt ngang thân thể con rết khổng lồ thành ba phần.

- Gì thế này. Vì sao phi kiếm của hắn lại nhanh đến vậy. Móng vuốt của ta cũng không chạm được?

Như Ý Quán Chủ không rét mà run, dù gì thì hắn cũng là đại yêu ma cảnh giới Kim Đang Tiên Thiên. Hắn có nhiều móng vuốt đến thế mà không chạm vào phi kiếm của đối phương được. Sự chênh lệch này quá lớn rồi. Đây chẳng phải là mặc cho người khác giày xéo à?

Vèo, vèo, vèo.

Thân thể bị cắt làm ba, nhưng mỗi một khúc thân thể đều đang muốn chui xuống dưới một cách điên cuồng, chỉ chú ý đến mỗi việc chạy thoát thân mà thôi.

* Tác: là dây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.