Cái gì? Phàm Tục cảnh tầng thứ ba?
- Dực của Kỳ Vũ gia mới có một năm thôi mà đã đạt đến Phàm Tục cảnh tầng thứ ba rồi sao?
Cha mẹ của các thiếu niên khác ở bên cạnh nghe thế đều giật mình, quay đầu nhìn về phía Tần Vân. Bọn họ đều là hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma, chỉ cần kiên trì tu hành, thời gian tu hành lâu một chút, ví dụ như mấy trăm năm, thì cũng có thể đạt đến Phàm Tục cảnh tầng thứ ba. Thế nhưng mới chỉ là một thiếu niên mười bốn tuổi mà đã đạt đến Phàm Tục cảnh tầng thứ ba, thì tuyệt đối là thiên tài trong số các hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma.
Tần Vân nói:
- Con tiến bộ được là sau khi bị trọng thương, đứng bên bờ vực sống chết mới có thể lĩnh ngộ ra được.
- Đúng. Lần bị thương này thiếu chút nữa Dực đã mất mạng rồi.
- Là chúng con đã hỗ trợ hắn đấy!
Bốn người thiếu niên còn lại đều lên tiếng.
Mỗi một người làm cha làm mẹ ở đây đều xuất thân từ các đại tộc trong thành, nên ai ai cũng đều biết rất rõ ràng, trong thời khắc sinh tử, sự rèn luyện đương nhiên sẽ có hiệu quả cao nhất. Nhưng mà làm như vậy cũng rất dễ dàng vứt bỏ tính mạng.
- Ha ha. Dực nhà ta đã đạt đến Phàm Tục cảnh tầng thứ ba, trước tiên chúng ta hãy dẫn nó đến Thần Ma điện đi.
Người đàn ông hùng tráng kia cười hặc hặc, bỗng lôi kéo Tần Vân và dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-kiem-van-dao/2409388/quyen-7-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.