“Cửu Nhung hiện giờ là hai mẹ con Tiêu thái hậu đắc ý. Lão thủ lĩnh vừa mới chết trận, bên đó cũng là tinh phong huyết vũ. Trong hậu đình, ngoại trừ Tiêu thái hậu, trước kia lão thủ lĩnh còn lưu lại một vũ cơ mỹ nhân, nghe nói cũng rất xinh đẹp, sau lại cùng huynh đệ của lão thủ lĩnh Tu vương gia có chút mờ ám. Chậc chậc, ca ca vừa mới chết, làm huynh đệ liền đem tiểu tẩu tử ôm vào tay, chậc chậc sách… Loại sự tình này, ngươi nói thử xem… Sao lại không tới phiên ta chứ?”
Nếu có thể đến phiên ngươi, ngươi cái gì cũng không cần lo, mỗi ngày chỉ có ao rượu cùng rừng thịt, say nằm trên đùi mỹ nhân có đúng không?
Lạc Vân Phóng mở mắt, năm ngón tay khẽ xoè ra. Trên khuôn ngực trần của Yến Đại đương gia thoáng chốc đã xuất hiện năm đường hồng ấn xinh đẹp.
Yến Khiếu “Á ——” một tiếng, hút một hơi khí lạnh: “Ôi, ngươi nhẹ tay, nhẹ tay…”
Rồi lại vội cuống quýt thu cánh tay, cúi đầu hỏi thăm: “Làm sao vậy? Đau ở đâu?”
Lạc Vân Phóng nhắm mắt lại: “Nói chuyện khác.”
Đều là những chuyện loạn thất bát tao trong nhà người ta, trù nương trong đốc quân phủ lột vỏ tỏi cũng không nói nhiều bằng hắn.
Yến Khiếu khó xử mà vò đầu: “Không có chuyện khác.”
Y nhướng mày, năm ngón tay nâng lên vừa muốn dùng sức, liền nghe giọng điệu oan ức của hắn: “Lão Điền toàn nói với ta những chuyện này.”
Năm đó, tiểu lão đạo ở trong đạo quan học không giỏi, một cái lưỡi ba tấc không xương lừa gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hoan/1214312/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.