Phòng của Yến Khiếu trong Khiếu Nhiên trại vẫn như lúc trước khi Lạc Vân Phóng đến, một phòng ngăn nắp, chỉ vừa đủ đặt một bộ bàn ghế cùng một cái giường, thêm một cái hỏa lò cũng vẫn có vẻ nghèo rớt mồng tơi.
Trên giá sách chiếm cứ đầy một mặt vách tường lúc này trống không. Sách trên đó có không ít đã được mang đi đặt vào thư phòng của Lạc Vân Phóng ở thành Cô Vụ, trong thành Thanh Tước cũng thất lạc một ít. Yến Khiếu thoạt nhìn hoàn toàn không giống một người đọc sách, nhưng cũng là kẻ ngồi trên lưng ngựa vẫn không quên lật hai trang. Sách hắn đọc lướt qua chủ đề khá rộng, kinh, sử, tử, tập, diễn giải binh pháp, thoại bản phổ biến… Đủ loại cái gì cần có đều có. Lạc Vân Phóng mỗi ngày đi ngang chiếc giường mỹ nhân lẳng lơ gợi tình của hắn, đều có thể nhìn thấy bản 《 Dục hải du long 》mà y đã từng không cẩn thận xem qua.
Điền sư gia sai người đem bình phong bằng trúc giữa phòng chuyển đi. Lạc Vân Phóng ngồi bên chiếc bàn vuông cạnh cửa sổ, Yến Khiếu nằm ở trên giường ngủ đến không biết trời đất. Điền sư gia đè thấp thanh âm nói liên miên cằn nhằn với Lạc Vân Phóng về vết thương của Yến Khiếu, một đao chém vào đùi, tới gần bắp đùi, may mắn là không trúng chỗ quan trọng, không có gì đáng ngại, nếu là hướng lên trên mấy tấc….. Cũng không biết hậu cung Hoàn Huy đế có thiếu nội thị sức dài vai rộng hay không?
Lúc ấy Nghê Văn Lương đã chết đến nơi còn muốn kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hoan/1214304/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.