Lúc này, Hạ Hầu Ân đang bị Lê Trung đao kiếm hợp bích dồn cho mệt lả, bở hơi tai. Vốn ăn mặc cầu kỳ, nhiều giáp trụ, lại sử dụng cây thương dài vốn thích hợp cho đánh ngựa, nay phải xoay trở trong đám bùn đất lầy lội, Hạ Hầu Ân không khỏi lúng túng, vụng về, cây Hổ Đầu Thương càng lúc càng bị Lê Trung dùng đao khoá chặt, khó bề cưỡng cự.
Mười chiêu thăm dò đã qua, Lê Trung hít mạnh một hơi chân khí vào huyệt đan điền rồi phóng đao chém tới. Chiêu đao này rõ ràng nhắm chém vào yết hầu Hạ Hầu Ân. Ngờ đâu đường đao phóng ra nửa vời rồi đột nhiên biến thế đâm chênh cách xuống như kiếm chiêu. Hạ Hầu Ân lạnh toát sống lưng khi thấy đao chiêu của Lê Trung biến hóa một cách khác hẳn lề lối thông thường, thật là cao thâm không lường!
Gắng gượng hết sức, Hạ Hầu Ân chấn động trường thương cho vọt ra ba bông kiếm hoa. Trước thế công liên miên bất tuyệt của Lê Trung, Hạ Hầu Ân biết không thể lùi mãi, vì vậy, đối phó với chiêu này, Ân không thủ mà lại phản công. Thương ảnh chóa mắt lập tức loé lên, chia ra đâm vào yết hầu cùng trước ngực Lê Trung. Thân hình Hạ Hầu Ân theo thế tấn công cũng tự nhiên lạng sang một bên tránh khỏi chiêu đao của viên cận tướng Triệu Vân.
Lê Trung thấy đối phương trả đòn như vậy, không nhịn được bật tiếng hoan hô:
- Hảo thương pháp!
Nói rồi, Lê Trung hắng đặng một tiếng, hít một hơi chân khí rồi đột nhiên lùi lại hai bước, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho-thuong/3980147/chuong-8.html