Mộ Dung Cảnh Nhạc dùng tay phải nắm lấy huyệt mạch môn ở tay trái để ngăn chặn hơi độc đi lên. Trán toát mồ hôi, hắn nói không nên lời nữa. 
Tiết Thước xoay tay mặt dùng đoản đao khía vào gan bàn tay Mộ Dung Cảnh Nhạc hai đường thành hình chữ nhật để chất độc theo máu chảy ra ngoài. Mụ đã biết cách này không thể cứu được, nhưng ít ra cũng làm giảm bớt độc tính. 
Một mặt mụ năn nỉ Trình Linh Tố: 
- Tiểu sư muội! Trong di thư của sư phụ nói thế nào? Lão nhân gia đã truyền lại phép hòa hợp chất độc kia thì nhất định cũng có đường giải cứu. 
Trình Linh Tố hỏi vặn: 
- Sư phụ mà tam sư tỷ mới gọi đó trỏ vào vị nào? Lão Vô Sân đại sư, sư phụ của tiểu muội, hay Thạch tiền bối, sư phụ của hiền phu phụ? 
Tiết Thước nghe giọng lưỡi châm chọc của cô, trong lòng tức giận vô cùng, muốn thống mạ cho bõ ghét, nhưng vì tính mạng của trượng phu nguy ngập trong khoảng khắc, nên mụ đành chịu khuất phục, lại lên giọng năn nỉ: 
- Ngu phu phụ thật đáng chết lắm! Mong rằng tiểu sư muội nghĩ đến tình đồng môn ngày trước mà cứu mạng cho y. 
Trình Linh Tố lật cuốn Dược Vương thần biên trỏ vào hai dòng chữ nói: 
- Xin Tam sư tỷ coi đây, vụ này không nên trách tiểu muội. 
Tiết Thước nhìn theo tay trỏ của cô tháy trong sách viết: 
"Bích Tàm độc cổ hòa với Hạc đỉnh hồng và Khổng tước đàm mà sử dụng để cho độc khí đi lên, chẳng có cách nào chữa được. Phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho-ngoai-truyen/1366814/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.