- Trên bọc đã viết rõ ràng " Gửi cho Trình cô nương ".
Tối hôm qua y cũng đã nói " Được rồi! Ta sẽ tặng cô một con ".
Trình Linh Tố thủng thẳng đáp:
- Đã vậy thì tiểu muội hãy thu cất. Viên cô nương có lòng hậu ái như vậy,tiểu muội lấy gì đến đáp.
Hai người lên đường tiếp tục tiến về phía Bắc.
Dọc đường không gặp việc gì khác lạ.
Viên Tử Y cũng không xuất hiện nhưng Hồ Phỉ và Trình Linh Tố lúc nào cũng nghĩ đến cô.
Hai người nói chuyện dưới cửa sổ cũng tưởng tượng Viên Tử Y đứng đâu đấy nghe lỏm.
Đường xá gập gềnh, hai người cưỡi ngựa cũng tưởng chừng có nàng ẩn nấp gần miền.
Hai người tuyệt không nhắc đến tên nàng nhưng miệng càng tránh né, bụng chàng nghĩ đến không lúc nào khuây được và chắc là đến Bắc kinh sẽ gặp nàng.
Từ đây đến Bắc Kinh còn dài. Hai người cứ thủng thẳng thượng lộ.
Cuộc bạt thiệp trường đồ khiến cho Trình Linh Tố giải gió dầm sương, dong nhan tiều tuỵ.
Nhưng rồi cũng đến Bắc Kinh, Hồ Phỉ và Trình Linh Tố cưỡi ngựa vào cửa thành.
Qua cửa thành rồi, Hồ Phỉ liếc mắt ngó Trình Linh Tố thấy cặp mắt cô dường như có ngấn lệ.
Nhưng cô quay đầu đi, chàng không nhìn rõ được.
Hồ Phỉ đột nhiên hối hận tự hỏi:
- Ta đến Bắc Kinh làm chi?
Hiện đang vào hồi trung điệp đời Càn Long, tám phương yên tĩnh bốn bề thanh bình, đất kinh đô trù phú. Bao nhiêu vinh hoa trong thiên hạ tựa hồ quy tụ cả ở Hoàng kinh.
Hổ Phỉ và Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho-ngoai-truyen/1366786/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.