Chung Triệu Văn nửa đời bôn tẩu giang hồ mà chưa từng gặp cảnh tượng hồi hộp như bữa naỵ Ba anh em hắn đã ăn mặc như kiểu tang gia khiến người ngó thấy phải sợ hãi nhưng hắn gặp tình trạng này trong lòng không khỏi xao xuyến, 
khẽ hỏi Hồ Phỉ: 
- Làm thế nào bây giờ? 
Hồ Phỉ đáp: 
- Chúng ta theo lẽ cầu kiến rồi tùy cơ ứng biến. 
Hai người liền tung ngựa vọt tới, còn cách dẫy cây thấp thoáng chừng vào trượng, xuống ngựa dõng dạc hô: 
- Bọn vãn bối là Chung Triệu Văn ở Ngạc Bắc và Hồ Phỉ ở Liêu Đông xin có lời thỉnh an Dược Vương tiền bối. 
Mấy câu này từ huyệt Đan Điền đưa ra, thanh âm không vang dội mấy nhưng trong vòng hơn dặm cũng nghe thấy. Người ở trong nhà dĩ nhiên nghe rõ mồn một. 
Sau một lúc không thấy động tĩnh gì. Hồ Phỉ lại hô lần nữa. Trong tòa nhà tròn vẫn tuyệt vô phản ứng, tựa hồ không có người ở. 
Hồ Phỉ lại lớn tiếng: 
- Kim Diện Phật Miêu đại hiệp trúng độc bị thương. Kẻ dùng độc dược đã lấy cắp ở nơi tiền bối. Xin tiền bối mở dạ từ bi ban cho thuốc giải. 
Bất luận chàng nói gì trong nhà thuỷ chung vẫn yên lặng như tờ. 
Sau một lúc khá lâu, trời tối mịt. Hồ Phỉ khẽ hỏi: 
- Chung Nhị ca! Nhị ca tính sao bây giờ? 
Chung Triệu Văn đáp: 
- Cặp mắt của Miêu đại hiệp đui mù, chúng ta đã đến đây chẳng lẽ lại trở về không? 
Hồ Phỉ nói: 
- Đúng thế! Dù là đầm rồng hang cọp cũng phải vào coi. 
Cả hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho-ngoai-truyen/1366771/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.