Lão đảo cặp mắt tam giác nhìn mọi người một lượt nói tiếp: 
- Điều thứ ba là đề nghị dùng võ công để ấn định chưởng môn có điều không ổn. 
Nhân phẩm những người học võ có kẻ hay người dở. Nếu người võ công cao cường mà tư cách đê hèn tiểu nhân thì suy tôn lên làm chưởng môn thế nào được? 
Lão vừa nói câu này, nhiều người lẩm nhẩm gật đầu. Họ cho rằng hành động của lão tuy cổ quái, hình thù tay kỳ dị nhưng lão nói rất hợp lý. 
Viên Tử Y cười lạt hỏi lại: 
- Nếu cả ba điều kiện mà ta không theo điều nào thì sao? 
Lưu Hạc Chân đáp: 
- Còn sao nữa? Lão phu đành đưa mấy rẽ xương khô cho cô nương bẻ nát ra. 
Hồ Phỉ nghe hai người lý luận gay go biết rằng khó lòng tránh khỏi cuộc động thủ. Từ ngày chàng trưởng thành hành hiệp trên chốn giang hồ, từng gặp quan lại nhà Thanh lấn ác bách tính, tham quan bạo ngược, đã đem lòng chán ghét, bây giờ thấy Lưu Hạc Chân tuy tướng mạo quê mùa mà dám công nhiên nhục mạ bọn thị vệ Đại Thanh, giọng nói đầy vẻ chính khí nên ngấm ngầm mong lão đắc thắng. 
Nhưng Tử Y nữ lang ra tay mau lẹ, bản lãnh cao thâm muốn thắng nàng không phải chuyện dễ. 
Viên Tử Y thái độ ngạo mạn, coi Lưu Hạc Chân chẳng vào đâu. Nàng hững hờ nói: 
- Lão định tỷ quyền cước hay đao thương? 
Lưu Hạc Chân đáp: 
- Cô nương đã tự xưng là đệ tử của Vi Đà môn, vậy chúng ta tỷ thí môn pháp bảo trấn sơn của phái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho-ngoai-truyen/1366759/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.